Bà cụ Đào tắm rửa con chó nhỏ, sau đó cho nó ăn một chút, bé chó con ban đầu còn mệt mỏi không chút sức lực, giờ đã khỏe lên phần nào.
Tống Duy cùng Tống Tử Trừng nằm phè trên sô pha xem TV.
Tống Tử Trừng cứ bấm điều khiển từ xa một cách gượng gạo, làm cho ra vẻ không giống như con người. Song, cậu thấy, ánh mắt đầy suy nghĩ của Đào Tố Tố đã nhìn cậu lâu thật lâu rồi…
Không biết mình có nên giúp Meo Mẻo Mèo Meo cởi bỏ khúc ruột bị thắt không nhỉ? Đào Tố Tố rất xoắn xuýt. (*)
(*) Chắc các cậu cũng biết Đào Tố Tố có tư duy hơi biến thái tí, chắc ẻm thấy Trừng ta cứ gượng gạo bấm tivi thì tưởng cậu bị đau ruột thừa (ruột thắt nút).
Bé cún phe phẩy đuôi nhảy lên sô pha, nhìn quanh nhìn quẩn, xong lại đi qua đi lại trên đó.
Đây chính là hình ảnh con chó tràn trề sức sống đó sao? Tống Tử Trừng nhìn nhìn, rồi lại quay đầu nhìn tình trạng nằm bẹp như xác chết của Tống Duy, anh ta chả thèm giả vờ để giống chó chút nào, anh ta lại chả quá lười đi ấy chứ!
Cún nhỏ còn bé, nghe không hiểu bọn họ nói gì, lần nào nghe người ta nói cũng toàn ngu ngơ nghiêng nghiêng đầu.
Tống Tử Trừng đề nghị — Nó chưa có tên nhỉ, hay chúng ta đặt tên cho nó đi.
Tống Duy nhướng mày, quét mắt qua, thản nhiên nói — Tùy cậu, tôi không giỏi đặt tên.
Tống Tử Trừng giật giật mắt mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-meo-gap-cho/3100483/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.