Lâm Hi Nghiên im lặng nhìn Diệp Thành, đôi môi mím chặt. Một lúc sau, cô mới hỏi lại:
"Anh ta nào?"
"Tên họ Phó đó!" Diệp Thành hậm hực đáp.
Từ đầu, trong lòng Lâm Hi Nghiên cũng lờ mờ đoán được, "anh ta" trong câu hỏi của Diệp Thành là ai. Chỉ là cô không ngờ, anh còn mặt mũi để chất vấn cô chuyện này.
Càng nhìn ánh mắt nghi ngờ của Diệp Thành, Lâm Hi Nghiên càng cảm thấy bực bội. Cô hừ lạnh một tiếng, "Anh có bệnh à?" rồi quay lưng muốn trở vào phòng, giọng nói lạnh như băng: "Về nhà anh đi!"
Vừa đưa tay lên nắm cửa, Lâm Hi Nghiên đã bị một lục mạnh kéo phắt lại. Cả người cô chao đảo, ngã vào lồng ngực rắn chắc. Trước khi kịp phản ứng, đôi môi đã bị bao phủ bởi hơi thở nóng hổi. Gáy cô bị giữ chặt, không còn cách nào khác phải ngửa đầu đón nhận nụ hôn bất ngờ, mạnh bạo của Diệp Thành.
"Ưm... Diệp... Buông ra!" Lâm Hi Nghiên trợn tròn hai mắt vừa vì tức giận vừa vì kinh ngạc. Cô giãy giụa dữ dội, lách đầu sang hướng khác hét lớn, "Diệp Thành... Đừng mà!"
Chớp lấy thời cơ đó, Diệp Thành giống như một con thú hoang, chiếm hữu Lâm Hi Nghiên bằng tất cả sự mãnh liệt. Nụ hôn trở nên thô bạo, lưỡi anh đi sâu vào bên trong càn quét khoang miệng, điên cuồng thăm dò, mút mát khiến người con gái trong lòng gần như không thể thở nổi.
Khi Lâm Hi Nghiên đã không còn đủ sức để chống cự thì cũng là lúc thần trí Diệp Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hon-nhan-chung-ta-ket-thuc/3747677/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.