🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lâm Hi Nghiên khóc nức nở, nước mắt như mưa tuôn rơi không thể ngừng lại được. Cô giãy giụa trong vòng tay Diệp Thành, cố gắng thoát khỏi sự siết chặt của anh. Mỗi lời anh nói, mỗi cái ôm của anh như xát muối vào lòng cô.

Diệp Thành cũng không nhớ Lâm Hi Nghiên làm thế nào để đuổi anh ra khỏi nhà. Căn phòng ngủ rộng lớn trong biệt thự, bên cạnh không có cô cùng Tiểu Uyên bỗng trở nên chật hẹp và ngột ngạt đối với anh. Cả đêm, anh trằn trọc không ngủ, hối hận vì những gì mình đã nói. Khi bình minh hửng sáng, anh cố gắng chợp mắt nhưng giấc ngủ chẳng thể nào yên ổn. Đồng hồ điểm đúng 7 giờ, anh mới miễn cưỡng mở mắt.

Cả đêm không ngủ, tay chân Diệp Thành như nhũn ra. Anh thất thần bước xuống nhà thì giật mình, sửng sờ khi nhìn thấy Tiểu Uyên đang ngồi chơi đồ hàng một mình giữa phòng khách.

"Uyên... Con về lúc nào vậy?" Giọng nói khàn đặc, pha lẫn sự ngạc nhiên và một chút hoang mang. Diệp Thành vừa hỏi vừa nhanh chân bước đến ngồi xuống bên cạnh con gái.

Tiếng xoong nồi leng keng từ nhà bếp vọng ra, xen lẫn câu nói của di Tô: "Sáng sớm bà chủ đã đưa cô chủ về!"

Nghe vậy, trái tim Diệp Thành như hẫng đi một nhịp, bàn tay đang định chạm vào mái tóc mềm mại của Tiểu Uyên bỗng khựng lại, "Không cho mình cơ hội qua đón con luôn sao?" anh thở dài một hơi, trong lòng âm thầm bất lực.Tiểu Uyên ngày thường nhìn thấy ba, hai mắt con bé sẽ lập tức phát sáng, không cần biết bản thân đang làm gì, sẽ chạy tới nhào vào lòng Diệp Thành. Nhưng hôm nay anh ngồi ngay bên cạnh, con bé lại chẳng có phản ứng gì. Đôi lông mày nhỏ nhíu lại, còn nhìn anh lườm nhẹ một cái rồi hờn dỗi quay mặt đi.

"Hứ... Hồng chơi dới ba âu!"

"Sao vậy?" Diệp Thành giật mình, sửng sốt nhìn con gái. Không ngờ cũng có một ngày mình lại bị Tiểu Uyên ghét bỏ.

Tiểu Uyên hậm hực, quay đầu nhìn Diệp Thành, giọng điệu nghiêm túc như một người lớn:



"Ba làm mẹ óc!"

Diệp Thành khựng người, bàn tay anh siết chặt đến mức nổi lên những đường gân xanh, từng ngón tay cắm sâu vào da thịt để giảm bớt nổi day dứt trong lòng. Đáy mắt anh đỏ hoe, nơi cổ họng giống như bị mắc nghẹn, khó chịu đến cùng cực. Anh khẽ nắm lấy bàn tay non nớt của Tiểu Uyên, giọng nói khàn đặc:

"Bảo bối, mẹ giận ba, con cũng giận ba... Ba sẽ đau lòng chết mất!"

"Au lòng là gì?" Tiểu Uyên nghiêng đầu khó hiểu, đôi mắt tròn xoe nhìn Diệp Thành, "Mẹ cũng ói, ba làm mẹ au lòng lắm... Ôi mẹ óc quá chời luôn."

Nói tới đây, Tiểu Uyên nhớ lại đêm qua, khi Uyên giật mình thức giấc vì bên tai cứ văng vẳng tiếng nấc nghẹn của mẹ. Uyên lồm cồm bò dậy, mơ màng nhìn xung quanh thì thấy mẹ ngồi sụp xuống trước cửa phòng, khuôn mặt ướt nhẹp nước mắt. Uyên ngơ ngác không hiểu chuyện gì, cơ thể nhỏ bé vội vàng trườn xuống giường chạy đến ôm lấy mẹ. Cả người lúng túng không biết phải làm gì chỉ biết luyên thuyên hỏi mẹ làm sao lại khóc. Mẹ nhìn Uyên một hồi lâu rồi nước mắt càng tuôn rơi nhiều hơn, ôm chặt lấy Uyên mà khóc đến khi khàn tiếng.

Sáng sớm, Uyên còn chưa tỉnh ngủ, mẹ đã gọi Uyên dậy, thay tả cho Uyên rồi đưa Uyên về nhà. Lúc mẹ rời đi, Uyên chạy theo kéo mẹ lại, mắt mẹ đỏ hoe, mẹ nói Uyên phải ở với ba, nếu Uyên ngoan mẹ sẽ thường xuyên về đây thăm Uyên. Uyên không muốn xa mẹ, cũng muốn ở với ba, nhưng ba làm mẹ buồn, Uyên cũng buồn theo.

Nhớ mẹ, đôi mắt nhỏ long lanh ầng ậc nước. Con bé mếu máo, rồi bật khóc nức nở: "Hức... Ba làm mẹ dận rồi, tại ba hết... Tại ba mà mẹ hong cần Uyên... Hức."

Cảm giác chua xót len lỏi vào tận sâu cổ họng, Diệp Thành cảm nhận được vị đắng chát chạm vào khóe môi mình, nước mắt đã rơi lã chã trên gương mặt lạnh lẽo từ bao giờ mà chính anh cũng không phát hiện. Anh ôm chặt cơ thể nhỏ bẻ của Tiểu Uyên vào lòng, cúi đầu hôn lên trán con, nghẹn giọng nói: "Ừm! Tại ba... Uyên đừng khóc nữa, ba đi dỗ mẹ về cho Uyên nha!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.