Vừa dứt lời, Lâm Hi Nghiên cảm nhận được luồng khí lạnh tỏa ra từ cơ thể Diệp Thành. Cô làm như không thấy, quay đầu mở cửa, chuồn êm khỏi xe. Ai mà dại ngồi đó đợi anh nổi điên lên rồi xử mình
Vừa kịp xoay chìa khóa vào ổ, một cái bóng cao lớn đã bao trùm lấy Lâm Hi Nghiên. Cô giật mình, trái tim đập thình thịch. Quay đầu lại, Diệp Thành đứng ngay sau lưng, đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào cô. Cô mím môi, bây giờ mới biết sợ là gì. Giọng điệu hơi hạ xuống, dè dặt hỏi:
"Làm gì vậy?"
Diệp Thành nheo mắt nhìn bộ dạng đề phòng mình của người con gái trước mặt, anh có chút buồn cười nhưng đều thu liễm hết vào trong, thấp giọng nói:
"Chẳng phải bán hoa sao? Gói cho tôi một bó"
Lâm Hi Nghiên nhíu mày, không biết anh thật sự muốn mua hoa, hay muốn làm khó cô đã trả thù chuyện lúc nãy. Nhưng dù sao cũng là khách mở hàng, không thể đuổi đi được. Cô quay đầu, đẩy cửa bước vào trong, giọng điệu nhàn nhạt hỏi:
"Anh muốn gói hoa gì?"
Ánh mắt Diệp Thành lướt qua những bình cắm hoa đủ loại trong cửa tiệm, rồi dừng lại trên người Lâm Hi Nghiên. Giọng nói trầm thấp, đầy ẩn ý hỏi:
"Đàn ông tặng cho phụ nữ thì nên gói hoa gì?"
Lâm Hi Nghiên khựng người, nhưng chỉ trong thoáng chốc đã bình tĩnh lại. Cô quay đầu nhìn Diệp Thành, môi mỉm cười, nhẹ giọng nói:
"Còn phải xem tặng nhân dịp gì, ý nghĩa gì,... Và người phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hon-nhan-chung-ta-ket-thuc/3746687/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.