Từng lời từng chữ của Lâm Hi Nghiên đều như mũi dao đâm thẳng vào trái tim Diệp Thành. Anh cảm nhận rõ từng nhịp đập của trái tim mình, như muốn vỡ tung ra. Thái độ kiên quyết của cô khiến không khí xung quanh như ngưng đọng, chỉ còn lại sự im lặng nặng nề. Anh không muốn cô đi, cũng không biết hạ mình níu giữ cô lại. Tâm trí anh rối bời, hỗn loạn như một mớ bòng bong, không biết phải làm sao để giải quyết vướng mắc này.
Cánh tay đang siết chặt cơ thể run rẩy của Lâm Hi Nghiên dần dà buông lỏng, để lộ ra khoảng trống lạnh lẽo giữa hai người. Diệp Thành nghiến răng, đẩy nhẹ cô ra khỏi người mình. Không nói không rằng, anh chống tay đứng lên từ mặt sàn lạnh lẽo, xoay người đi lên lầu. Nếu người đã quyết tâm rời đi, dù anh có làm gì cũng không thể níu giữ mối quan hệ này. Thôi thì...Tùy cô!
Ánh mắt Lâm Hi Nghiên dõi theo bóng lưng dần khuất của Diệp Thành, trái tim cô cũng đau đớn như bị hàng vạn sợi dây gai siết chặt. Cô chỉ muốn những ngày cuối cùng ở bên nhau, có thể sống một cuộc sống bình yên với anh và con. Cô không muốn cuộc hôn nhân này kết thúc trong sự um ám, nặng nề, mà mong muốn cả hai có thể giữ lại chút tình cảm tốt đẹp. Sau này, trên đường tình cờ gặp lại nhau, vẫn nó thể gượng cười mà bước qua.
Nhưng thái độ của anh đối với cô lại thay đổi khác thường. Nói không rung động chính là nói dối, tình cảm của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hon-nhan-chung-ta-ket-thuc/3744205/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.