Diệp Thành nhíu mày nhìn chằm chằm Lâm Hi Nghiên. Trái tim vừa thổn thức của anh đã bị cô tạt một gáo nước lạnh. Người lúc nãy còn nỉ non hỏi anh đặt tên con là gì? Chỉ muốn anh đặt tên cho con! Vừa về đến nhà đã lật mặt dặn dò anh khi lấy vợ mới phải như này, như kia. Người say đúng là thái độ thay đổi xoành xoạch, lúc này lúc kia không biết đâu mà lần!
Diệp Thành thở dài một hơi, lần nữa không thèm chấp nhất với mấy người say xỉn. Anh vòng tay ra sau lưng muốn đỡ Lâm Hi Nghiên ngồi dậy thì cô lại đột ngột mở to mắt, cau mày nhìn anh, phụng phịu nói:
"Đừng lấy Chu Mạn Mạn... Chị ta không tốt một chút nào!"
Câu nói của Lâm Hi Nghiên khiến Diệp Thành vừa bất ngờ vừa buồn cười. Anh híp mắt nhìn cô đầy ý tứ. Xem ra vẫn còn biết ghen, vậy là còn cứu được!
Thấy người đàn ông trước mặt cứ nhìn mình chằm chằm mà không chịu trả lời. Lâm Hi Nghiên càng thêm bực mình, cô túm lấy cổ áo của Diệp Thành, lắc nhẹ, hậm hực nói:
"Anh đừng nhìn em như vậy! Em nói thật đó... Có người phụ nữ tốt nào mà lại đi ôm đàn ông đã có vợ đâu?"
Nhớ tới chuyện này, người đang say cũng phát cáu. Lâm Hi Nghiên ngồi bật dậy, hai tay đấm bình bịch vào ngực Diệp Thành, trút hết những oán giận mà mình đã kiềm nén biết bao nhiêu ngày qua:
"Anh là đồ mắt mù... Đồ không dùng đầu óc để suy nghĩ... Đồ... Đồ..." Cô đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hon-nhan-chung-ta-ket-thuc/3742858/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.