Diệp Thành giật thót mình khi Chu Mạn Mạn đột nhiên ngả vào người. Chưa kịp đẩy cô ta ra, anh đã cảm nhận được một cú đập mạnh vào gáy. Quay đầu lại, anh thấy Lâm Hi Nghiên cả người loạng choạng giữ lấy túi xách vừa vung ra, ánh mắt đỏ hoe, hậm hực nhìn anh.
Diệp Thành bất giác rùng mình, nuốt khan mấy ngụm nước bọt giống như chưa kịp ngoại tình đã bị vợ bắt gặp.
Cô ấy ghen sao? Hay chỉ là do say rượu? Không phải ban nãy còn tỏ ra bản thân chăng quan tâm điều gì, bây giờ lại tức đến nổi táng túi xách vào đầu mình!
Hàng loạt câu hỏi rối rắm quấn lấy tâm trí Diệp Thành. Cảm giác vừa sợ, vừa thích thú khiến anh như đang ngồi trên đống lửa. Môi anh mím chặt, khóe miệng khẽ cong lên một nụ cười nửa kín nửa hở. Chưa kịp phản ứng lại,
Lâm Hi Nghiên đã liếc anh một cái đầy thất vọng rồi lảo đảo bỏ đi. Anh mắt ấy khiến trái tim anh như bị bóp nghẹt, hồi hộp đến thở không ra hơi.
Tim Diệp Thành thình thịch. Anh đẩy mạnh Chu Mạn Mạn về phía bạn cô ta, "Cô gọi xe đưa cô ấy về đi... Tôi đi trước!" Nói rồi, anh chẳng buồn ngoái đầu lại, vội vã đuổi theo Lâm Hi Nghiên, để lại Chu Mạn Mạn trợn tròn mắt, đứng ngây người giữa đường.
"Lâm Hi Nghiên! Lâm Hi Nghiên!" Tiếng gọi của Diệp Thành vang vọng trong đêm, nhưng cô gái phía trước cứ đờ đẫn bước đi. Vừa say rượu, vừa mỏi chân, Lâm Hi Nghiên đi từng bước nặng nề. Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hon-nhan-chung-ta-ket-thuc/3742517/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.