🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lâm Hi Nghiên giật mình, vội vàng buông tay. Cô cười gượng, lúng túng chỉnh lại tóc cho Diệp Thành, lòng thầm cầu mong anh cứ lạnh nhạt như thường ngày, đừng để ý đến hành động vừa rồi của cô.

Lâm Hi Nghiên cũng không ngờ có một ngày, mình lại dám nắm đầu Diệp Thành giựt ngược như vậy! Nhưng ai bảo anh cứ ức hiếp cô mãi! Cũng đáng đời! Nghĩ như vậy sắc mặt cô lập tức đanh lại, khinh khỉnh quay mặt sang hướng khác.

Diệp Thành chẳng bỏ sót bất kỳ biểu cảm nào trên khuôn mặt của Lâm Hi Nghiên. Anh cười hắt ra một hơi, cái cảm giác bực mình lúc nãy đã bay biến đi đâu mất. Tay anh vòng qua eo nhỏ, siết chặt, rồi áp sát cơ thể mình vào cô. Nghiêng đầu, anh cắn nhẹ lên vành tai đã ửng hồng của người con gái, ngả ngớn thì thầm:

"Hay làm một cái rồi đi!"

"..." Lâm Hi Nghiên hoảng hồn, chưa kịp phản ứng lại thì đã bị Diệp Thành kéo sát vào. Một lực hút mạnh mẽ khiến cô ngã vào lòng anh, đôi môi anh kề sát vào cổ cô, hơi thở nóng rực phả vào da thịt. Cảm giác tê dại lan tỏa khắp cơ thể, Lâm Hi Nghiên chỉ kịp cảm nhận được hơi lạnh của mặt đá dưới mông mình trước khi mọi giác quan đều bị anh chiếm lĩnh.

Từ đầu đến cuối, Lâm Hi Nghiên luôn ý thức rõ từng khoảnh khắc. Không phải một lần, mà là nhiều lần hơn thế, cô bị kéo vào vòng xoáy dục vọng của Diệp Thành. Từ bồn rửa mặt lạnh lẽo đến bồn tắm đầy hơi nước, khắp căn phòng đều ngập tràn không khí ám muội. Tiếng rên rỉ nhỏ vụn, đôi lúc lại nấc lên nghẹn ngào của cô quyện chặt vào tiếng thở dốc sung sướng của người đàn ông trước mặt, cứ như thế kéo dài đến tận ba tiếng hơn.

***

"Không thấy trời lạnh sao?" Diệp Thành quay sang, ánh mắt lướt qua Lâm Hi Nghiên, dừng lại trên chiếc khăn quàng cổ màu kem dày cộm của cô. Môi mỏng khẽ nhếch lên đường đầy ý tứ, giọng nói anh trầm thấp, mang theo một chút khàn khàn gợi cảm của người vừa trải qua một cuộc hoan ái vô cùng thỏa mãn

Lâm Hi Nghiên không hỏi gì nữa, đôi mắt hướng về phía trước, lơ đãng nhìn những ngọn đèn đường vụt qua trên kính chắn gió. Đi ra ngoài mà không có Tiểu Uyên, cô không quen chút nào. Nhưng quả thật, đêm nay trời rất lạnh, vẫn là nên để con bé ngủ yên ở chỗ Dương Dịch Hoài.



Xe của Diệp Thành chạy vào trung tâm thành phố thì bị kẹt cứng giữa dòng người náo nhiệt, tiếng còi xe inh ỏi hòa cùng tiếng cười nói rộn rã của những người đi đường. Lâm Hi Nghiên dán mắt vào khung cửa kính, khung cảnh bên ngoài tràn ngập sắc màu lễ hội, những cây thông Noel lung linh, những dải đèn lấp lánh, và những khuôn mặt rạng rỡ của dòng người lướt qua mắt cô.

Bất giác, Lâm Hi Nghiên giật mình nhớ ra hôm nay là ngày gì. Quay sang nhìn Diệp Thành, cô gượng cười, giọng nói hơi nghẹn lại:

"Suýt chút nữa quên mất... Hôm nay là giáng sinh." Trong đầu Lâm Hi Nghiên lúc này lại vẫn vơ thầm nghĩ - Chắc anh hối hận lắm, lâu lâu mới tốt bụng đưa cô đi ăn một bữa lại chọn nhầm ngày lễ, còn dính vô cảnh kẹt đường như thế này!

Diệp Thành im lặng, đôi mắt sâu thẳm nhìn thẳng về phía trước. Cứ mười phút nhích được hai mét như thế này đương nhiên anh cũng hơi bực mình, nhưng đâu có hờn trách gì cô mà cô lại cười còn khó coi hơn cả khóc như vậy?

Diệp Thành nặng nề đánh lái, chiếc xe rẽ vào hầm để xe của trung tâm thương mại trước mặt. Ánh đèn neon chói lóa càng làm nổi bật sự kinh ngạc trên gương mặt Lâm Hi Nghiên.

"Đi bộ còn sướng hơn," Diệp Thành quay sang nhìn cô, hắng giọng nói.

Đèn màu rực rỡ chiếu sáng quảng trường, dòng người qua lại tấp nập. Lâm Hi Nghiên cùng Diệp Thành lặng lẽ bước đi bên nhau, cô cho tay vào chiếc áo khoác lông dày của mình để giữ ấm, ánh mắt lơ đãng hướng về phía những bông tuyết nhân tạo đang rơi xuống trước mặt. Lâm Hi Nghiên đưa tay lên chạm vào những bông tuyết lạnh lẽo, hơi thở cô mờ dần trong đêm.

"A!" Bất chợt, bả vai Lâm Hi Nghiên bị đụng mạnh, cô kêu lên một tiếng, cả người loạng choạng rồi ngã vào một lồng ngực rắn chắc, mùi hương quen thuộc của Diệp Thành bao trùm lấy cô. Khi ngẩng đầu lên, vẻ mặt lo lắng của anh bị cô thu vào tầm mắt, một luồng điện chạy qua cơ thể cô. Tim cô đập thình thịch, không gian xung quanh như chìm vào tĩnh lặng, bên tai chỉ ong ong câu hỏi của anh, "'Có sao không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.