🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Diệp Thành chỉ nghe thôi đã thấy thốn, không hiểu rốt cuộc con gái mình giống ai mà lại đanh đá như vậy. Mẹ nó có như vậy đâu? Chắc chắn là do ông bà nội chiều hư. Anh thở dài một hơi, không nói gì nữa, ép đầu Lâm Hi Nghiên dựa lên vai mình, còn bản thân cũng ngã người tựa vào lưng ghế, kiên nhân chờ đợi cục bông nhỏ trong lòng buông tha cho bầu ngực của mẹ nó. (1



Không biết qua bao lâu, trời cũng đã sập tối, Diệp Thành cúi đầu nhìn Lâm Hi Nghiên, hơi thở người con gái đều đều, nhắm nghiền hai mắt trong lòng mình. Tim anh như nghẹn lại, đan xen bao nhiêu loại cảm xúc khó tả, luyến tiếc, giận hờn, và cả một nỗi đau âm ỉ.



Khi nhìn xuống Tiểu Uyên, phát hiện con bé đã dời miệng khỏi ngực Lâm Hi Nghiên, lòng Diệp Thành như được giải phóng khỏi một gánh nặng. Anh khẽ vỗ vai cô, "Hi Nghiên, con bé nhả ra rồi." Giọng nói anh lúc này trầm thấp, pha lẫn chút nhẹ nhõm. (



Lâm Hi Nghiên giật mình tỉnh giấc, đôi mắt mơ màng đảo quanh. Ánh mắt cô dừng lại trên khuôn mặt của Diệp Thành rồi chuyển sang Tiểu Uyên. Cô nhẹ nhàng bế con lên, muốn đứng dậy, nhưng hai chân đã tê cứng. Nghĩ đến mình phải chịu khổ như vậy là do ai? Cô cau mày, hơi hậm hực nhìn người đàn ông trước mặt.



Diệp Thành hiểu ý cô, cũng có chút chột dạ, liền đỡ hai mẹ con đứng dậy. Lâm Hi Nghiên cẩn thận đặt Tiểu Uyên vào lòng Diệp Thành, giọng nói hơi khàn khàn vì

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hon-nhan-chung-ta-ket-thuc/3742368/chuong-33.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Khi Hôn Nhân Chúng Ta Kết Thúc
Chương 33: Bực mình
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.