"Đáng không sao?" Câu hỏi của Lâm Hi Nghiên như một mũi dao đâm thẳng vào trái tim anh. Diệp Thành bàng hoàng, anh chưa bao giờ nghĩ đến việc phải trả lời câu hỏi này. Cảm giác chơi vơi và xót xa bao trùm lấy anh. Nhìn đôi mắt ướt nhòa của cô, trái tim anh như bị bóp nghẹt. Trong khoảnh khắc ấy, anh không thể kìm chế được bản thân nữa, hai tay anh nâng khuôn mặt cô lên cao, phủ kín môi mình lên môi đào đỏ mọng, cường thế ép cô lùi về phía sau, đến khi cả thân ảnh nhỏ bé thiếu nữ đụng mạnh vào tủ rượu, anh vòng tay giữ gáy cô, hôn đến điên cuồng.
"Ưm... Ưhh..." Lâm Hi Nghiên giật mình, theo phản xạ bấu chặt lấy bả vai Diệp Thành, đôi môi chạm vào sự nóng bỏng của anh. Cô rên rỉ, không phải vì khoái cảm mà vì sự đau đớn. Nụ hôn của anh quá bất ngờ, quá mạnh bạo, khiến cô không kịp trở tay.
"Ưm... Thành..." Vào thời khắc môi đào hé mở, Diệp Thành nhân cơ hội đẩy lưỡi mình vào trong, cuốn lấy chiếc thơm mềm của người con gái mà dùng lực mút mạnh, chiếc lưỡi dài thô cứng của anh, quét qua từng kẻ răng, thăm dò khoang miệng Lâm Hi Nghiên. Khi môi lưỡi quấn quýt lấy nhau trong say sưa, răng anh từng chút, từng chút một gặm nhấm cô không thương tiếc. Hương vị rượu cay nồng hòa quyện với vị máu tanh trong miệng, nhưng Lâm Hi Nghiên hiện tại đã không còn biết sợ hãi là gì, cô vòng tay ôm lấy cổ Diệp Thành, ngửa đầu đáp lại nụ hôn của anh vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hon-nhan-chung-ta-ket-thuc/3739484/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.