🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Căn phòng yên tĩnh đến nghẹt thở, chỉ còn lại từng tiếng nấc nghẹn của Lâm Hi Nghiên và hơi thở gấp gáp của Diệp Thành, đôi mắt anh mơ màng nhìn cô, giọng nói đứt quãng, khàn giọng trả lời:

"Nghiên... Nghiên..."

Khóe môi Lâm Hi Nghiên cong lên, một nụ cười gượng gạo thoáng qua trên môi, nhưng đôi mắt lại như có một tầng sương mỏng, long lanh nhìn Diệp Thành. Cô không biết nên vui hay nên buồn, lý trí và trái tim đều hỗn loạn, nặng nề bức bách. Anh nhận ra cô thì sao? Cuối cùng người trong tim anh cũng không phải là cô.

Lâm Hi Nghiên buông tay, thả lỏng sườn mặt của Diệp Thành. Cô chủ động áp sát, vòng tay ôm lấy cổ anh, cạy mở đôi môi nóng bỏng người đàn ông trước mặt, vụng về đưa lưỡi mình vào trong khoang miệng, khẽ khàng thăm dò từ chân răng đến đầu lưỡi đối phương.

Lâm Hi Nghiên vừa hôn vừa cởi từng chiếc cúc áo sơ mi trên người Diệp Thành. Đêm nay, cô quyết định đặt cược một cơ hội duy nhất, đặt cược trái tim và thân thể của mình, đổi lấy tình yêu duy nhất của anh, chỉ có thể dành cho cô.

Nụ hôn của Lâm Hi Nghiên vừa chậm chạp vừa lóng ngóng, hoàn toàn không thể thỏa mãn được cảm xúc ham muốn mãnh liệt của Diệp Thành. Anh vươn tay giữ chặt gáy cô, khảm chặt người con gái mềm mại trên bàn vào người mình, đảo khách thành chủ, nuốt trọn môi cô vào miệng mình. Hương vị ngọt ngào trong khoang miệng thiếu nữ, chiếc lưỡi thơm tho trúc trắc đáp lại mình khiến anh càng hôn càng trầm mê đến khi hoàn toàn mất không chế, anh mạnh bạo xé nát những mảnh vải tả tơi vẫn còn che đậy trên thân thể nõn nà này.

Khi quần áo của cả hai đã vươn vãi trên sàn nhà, thân thể trần trụi ôm lấy nhau nóng rực như đang ngồi trên đống lửa. Diệp Thành buông môi Lâm Hi Nghiên, ánh mắt đục ngầu của anh nâng lên nhìn chằm chằm cô, hơi thở gấp gáp của cả hai phả vào mặt đối phương, nơi đó của anh đã căng cứng như muốn nổ tung.

"Ưm..." Lâm Hi Nghiên mẫn cảm run lên, một tay chống xuống mắt bàn làm điểm tựa, một tay ôm cổ Diệp Thành, hai chân cô mở rộng, cảm nhận sự cọ xát ám muội giữa gậy thịt và miệng hoa.

Diệp Thành thở dốc khó khăn, anh lúc này đã có phần tỉnh táo trở lại, nhưng cảm giác đụng chạm kích thích này khiến anh không cách nào dừng lại được. Lý trí đã hoàn toàn bị bản năng hoang dã lấn át, anh cắn chặt môi mình, một tay giữ lấy bắp chân Lâm Hi Nghiên, một tay đỡ lấy gậy thịt của mình không chút do dự thúc mạnh một đường đâm đến tận cùng u cốc. Cảm giác chật chột, ấm nóng bên trong cô, khiến anh mi tâm anh giãn ra, thỏa mãn rên lên thành tiếng.



"Ah..." Khoảng khắc lớp màng mỏng manh bị xé rách, thân thể hòa vào làm một với người đàn ông mình yêu, Lâm Hi Nghiên đau đến thần trí không còn tỉnh táo, ngửa đầu hét lớn.

"Đau... Anh ơi... Đau quá..." Hai mắt Lâm Hi Nghiên nhòe lệ, cảm giác bức bách bên dưới mình khiến cô không nhịn được mà khóc lớn. Người ta nói làm chuyện này phải có bước dạo đầu, phải nới lỏng nơi đó, tại sao anh chẳng làm gì hết, cứ như vậy mà đâm vào... Đau quá!

Đáy mắt Diệp Thành lại không hề dao động, từng tiếng rên rỉ than khóc của người con gái dưới thân càng làm cho anh điên cuồng hơn. Anh liếm môi mình, cắn chặt đầu lưỡi nhìn Lâm Hi Nghiên đầy hưng phấn, một tay anh giữ đùi cô, còn một tay đỡ lưng cô, sau đó điên cuồng ra vào.

"Ưm... Anh... Nhẹ... Nhẹ một chút..."

Từng đợt ra vào như vũ bão, Lâm Hi Nghiên không thể tiếp nhận nổi, cô vặn vẹo thân mình, nắm chặt lấy cánh tay anh, đáng thương cầu xin. Nhưng cô càng làm vậy, gậy thịt của người đàn ông càng bành trướng, mạnh mẽ chiếm đoạt cô.

Động tác của Diệp Thành quá mạnh bạo, mặt bàn rung động liên tục xê dịch, bình nước thủy tinh trên bàn cũng không còn trụ vững, lăn xuống nhà nhà vỡ nát thành từng mãnh vụn.

"Bạch... Bạch... Bạch..." Âm thanh phát ra từ nơi giao thoa của hai người, hòa quyện cùng tiếng rên rỉ yếu đuối của người con gái, tiếng thở dốc sung sướng của người đàn ông, hoàn toàn lấn át tất cả những động tĩnh khác trong ngôi nhà này.

Cảm giác đau xót, căng phồng mỗi lúc càng rõ ràng, Lâm Hi Nghiên rệu rã nằm trên bàn ăn, nhìn Diệp Thành đang điên cuồng ra vào cơ thể mình. Tiếng rên rỉ đã không còn đủ sức để bật thốt khỏi cổ họng. Hai mắt cô mê man, giọng nói khàn khàn đứt quãng hỗn loạn:

"Aaa... Anh, dừng lại... Dừng lại đi mà..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.