Đáy mắt Diệp Thành bỗng chốc khựng lại, nhưng lực đạo ở hông lại gia tăng kinh hồn, một phát thúc mạnh vào tận sâu bên trong hoa h.uyệt của cô.
"Á... Diệp Thành anh điên à?" Lâm Hi Nghiên đau đớn hét lên, hai mắt ngấn lệ tức giận trừng trừng nhìn Diệp Thành.
Diệp Thành nhếch miệng cười ẩn ý. Ở trên giường, Lâm Hi Nghiên chưa từng cầu xin hay nài nỉ anh. Làm sao anh biết được nó lại mang âm điệu kích thích, hủy diệt lý trí con người như vậy?
Càng nghĩ càng hưng phấn, Diệp Thành bắt lấy cổ chân cô gác lên vai mình, từng cú thúc như muốn nghiền nát người con gái dưới thân.
"Ah... Ưm..." Lâm Hi Nghiên không chịu nổi sự tấn công dữ dội này, cô liên tục trườn người về phía trên né tránh, móng tay trơ trọi cắm nông trên da thịt Diệp Thành để tìm kiếm cảm giác an toàn.
Khi đã đạt đến cực hạn, Diệp Thành càng điên cuồng hơn nữa, linh hồn Lâm Hi Nghiên giống như bị rút cạn, cô biết anh sắp ra, vui mừng vì mình sắp được giải thoát, vòng tay bấu chặt vào lưng anh, vùi mặt vào hõm cổ, chờ đợi dòng nước ấm nóng kia bắn lên bụng mình.
Sự đụng chạm nhẹ nhàng của Lâm Hi Nghiên, khiến yết hầu Diệp Thành rung lên từng đợt, anh ôm chặt lấy cô, gầm nhẹ một tiếng, dứt khoát bắn hết tất cả tinh hoa vào bên trong miệng hoa chật hẹp, thở hắt ra một hơi đầy thỏa mãn.
Cảm nhận tử cung tràn đầy t.inh d.ịch, nơi tư mật trơn tru còn bị đâm ra rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-hon-nhan-chung-ta-ket-thuc/3739475/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.