Ngồi trên xe bus, Jinwoo có cảm giác lúc về bao giờ cũng nhanh hơn lúc đi. Dĩ nhiên cảm giác của cậu đã đúng vì tầm tiếng rưỡi là cậu trở về nhà. Bước chân xuống xe, trái ngược với lúc tiễn cậu đi có rất nhiều người nhưng lúc trở về thì lại chẳng có bóng dáng của ai hết. Chắc mọi người đang rất bận rộn vì cũng sắp hết năm rồi mà, Jinwoo nhẹ nhàng đeo balo lên vai và trở về nhà. Đứng trước cổng nhà Jinwoo thấp thỏm đẩy cửa và bắt gặp bố mẹ nói chuyện với nhau.
- Con về rồi _ cậu cất tiếng khiến bố mẹ cậu giật nảy mình.
- Jinwoo con làm bố mẹ rất tự hào về con _ hai người đều chạy tới ôm chầm lấy cậu trong niềm hạnh phúc vô bờ bến.
- Con sẽ ở lại trong bao lâu? _ mẹ cậu hỏi
- Sáng mai con sẽ đi ngay.
- Nhanh thế con.
- Vâng, bây giờ con xin phép bố mẹ......_ cậu tính tìm Do Kyung luôn vì sáng mai cậu phải trở về nhưng bố đã chặn lại.
- Quên con bé Do Kyung đi, bản thân con bé ko còn yêu con.
- Bố đang nói chuyện gì vậy? _ cậu hơi bất ngờ trước câu nói của bố.
- Cái ngày con đi thi là cái ngày con bé rời bỏ con và ta cũng xin lỗi vì giấu con chuyện này.
- Ông thôi ngay _ thái độ của mẹ càng khiến cậu bất ngờ hơn.
- Bố mẹ giấu con chuyện gì? Và Do Kyung, chị ấy đi đâu?
- Ta, mẹ con và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ho-ly-biet-yeu/2711647/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.