Sáng hôm sau khi tất cả mọi người đều có mặt đông đủ, từ họ hàng, bạn bè và bố mẹ. Tất cả họ đều cầu mong Jinwoo có thể làm bài thật tốt cũng như đỗ ĐH Seoul. Riêng bố mẹ cậu, hai người đứng ngồi ko yên, chuẩn bị đồ dùng đồ đạc rất chu đáo và cẩn thận. Bố cậu xách đồ giúp ra ngoài cửa, chỉ còn 8 phút nữa là xe bus đến, Jinwoo vội ôm chầm lấy bố mẹ, sụt sịt mũi nhiều lần: “ Con nhất định sẽ ko làm hai người phải thất vọng “.- Cố gắng làm bài thật tốt nha con.
- Vâng, con đi đây. Tạm biệt mọi người _ chào tạm biệt bố mẹ cùng với mọi người rồi đeo balo lên xe.
Trước khi lên xe, cậu vẫn cố gắng tìm một bóng dáng mà cậu luôn hy vọng sẽ xuất hiện. Ấy vậy mà Do Kyung đã ko xuất hiện tiễn biệt cậu. Ánh mắt cậu thoáng đượm buồn, gương mặt rầu rĩ, thở dài trong giây lát. Cho đến khi xe đã lăn bánh cậu vẫn cố tình ngoái lại nhưng đập vào mắt cậu chỉ là hình ảnh của bố mẹ và mọi người ngày càng nhỏ, xa dần.
Nguyên nhân Do Kyung ko đến, dễ lắm! Đó là vì thời khắc Jinwoo bước lên xe cũng chính là lúc cô cùng Yoo Kyung chuyển nhà. Coi như lời hứa của cô đã hoàn thành, cộng với việc được miễn tiền thuê nhà thì hoàn toàn xứng đáng với công sức mà cô bỏ ra.
Lần này nơi hai người đến là một ngôi làng nhỏ nằm ven núi. Được biết nơi ở mới rất thích hợp che giấu thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ho-ly-biet-yeu/2711645/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.