- Con về rồi Jinwoo, con khiến bố mẹ lo quá _ khi thấy con trai trở về, mẹ vui mừng chạy tới ôm lấy cậu, xoa đầu đứa con trai mãi mãi nhỏ bé của mình.Nếu ngày trước được mẹ ôm, cậu sẽ ôm thật chặt mẹ ko muốn dứt nhưng bây giờ tình cảnh đã thay đổi. Cậu ko thèm ôm bà, hai tay buông thõng như bị gãy, cậu cố tình đẩy mẹ ra khiến bà rất sốc liền rớt nước mắt.
- Mẹ xin lỗi, chuyện bố mẹ làm đều là vì con thôi mà.
- Vì con? Con ko cần. Nếu được đổi lại con thà ko chọn ĐH Seoul để được ở bên cạnh người con gái con yêu còn hơn. _ đây là lần đầu tiên trong đời cậu dám lớn tiếng với mẹ.
Ko ngờ bố đứng đằng sau và nghe thấy hết câu nói đầy đau lòng của con trai vì nó giống như một lưỡi dao xuyên thẳng vào tim ông. Hai mươi năm nuôi dạy con thành người, tốn biết bao nhiêu của cải, vật chất, đã rơi ko ít giọt nước mắt để con trai bằng bạn bằng bè. Vì cậu, ông ko tiếc tiền đầu tư cho cậu tham gia CLB bóng đá. Nhưng cuối cùng cái ông đáng được nhận là gì? Chẳng có gì hết, thậm chí con trai ông đã dám quát mắng đấng sinh thành chỉ vì một đứa con gái quen nhau gần hai năm. Vì vậy ông vô cùng phẫn nộ tát một phát vào mặt cậu. " Bốp " - cái tát đau như trời giáng nhưng thể hiện tình thương con vô bờ bến và cũng là nỗi niềm oán trách của người con trai ko
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ho-ly-biet-yeu/2711650/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.