6.
Sau khi về đến nhà, tôi kể chuyện này cho bạn thân nghe, cô nàng bày tỏ rằng mình hết sức chấn động.
“Phó Duật An lại là kiểu người len lén đỏ tai ư?”
Tôi che loa: “Phải không? Nếu không phải hôm nay tận mắt nhìn thấy, có đánh chết mình cũng không tin.”
Cô nàng lại bắt đầu cười khanh khách: “Thế hóa ra anh ấy là chủ tịch mét tám lăm chân thành, ngoài lạnh trong nóng ư!”
Tôi bị một loạt tính từ cô nàng tuôn ra làm cho phát ngượng.
Bạn thân nói tiếp: “Thế này thì cậu hạ gục anh ấy lại chẳng dễ như ăn bánh à?”
Tôi: “Hả? Nói rõ hơn đi.”
Cô nàng bắt đầu phân tích kỹ càng: “Đối phó với đàn ông ngoài lạnh trong nóng, cậu cứ ra tay từ mặt trái của anh ấy, trêu ghẹo anh ấy nhiều vào là dễ dàng hạ gục thôi.”
Tôi bất giác lặp lại: “Trêu ghẹo á?”
Sau đó nghe thấy một giọng nam quen thuộc đằng sau lặp lại theo tôi: “Trêu ghẹo ư?”
Tôi giật bắn mình, tí thì ném cả điện thoại đi.
Quay lại nhìn, không biết Phó Duật An đã xuất hiện sau lưng tôi tự bao giờ, đang dòm tôi với vẻ ngờ vực.
Tôi cúp máy bằng tốc độ ánh sáng.
“Anh… anh tắm xong hồi nào vậy? Sao không có tiếng động gì thế?”
Anh lại bước thêm mấy bước về phía tôi.
“Em nghe điện thoại tập trung quá.”
Không biết có phải ảo giác của tôi hay không, thế mà tôi lại cảm nhận được đôi nét oán giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-giau-chuyen-ket-hon/2726609/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.