Ngụy Tô Thận nhận được tin nhắn từ Khương Mỹ Linh, nhưng cuối cùng bọn họ vẫn quyết định rồi tàu hỏa trở về.
Hệ thống 333 gom được một đống chứng nhận giả, Phương Sam nhìn lướt qua một lượt, trong đó còn có cả chứng chỉ hành nghề giáo viên, không khỏi nhớ đến Ngụy Tô Thận cũng có một cái, cảm thán nói. "Da mặt đâu rồi?"
Giành chén cơm của người khác.
Hai người này cần chứng chỉ để làm gì?
Hệ thống 333 là chuẩn bị để phòng ngừa bất kỳ tình huống nào, còn Nguỵ Tô Thận cả quá trình ngậm miệng không nói.
Phương Sam nghĩ đến đống chứng chỉ đầy ắp trong ngăn kéo của đối phương. "Ký chủ rất muốn chứng minh thiên phú và thực lực của mình à?"
Nếu không thì phải giải thích thế nào về việc có cả một ngăn kéo chứng chỉ đếm không hết?
Ngụy Tô Thận thản nhiên đáp. "Chỉ là sở thích sưu tập".
"..." . Bình sinh hắn hận nhất là những trò sưu tập cần phải dùng chỉ số IQ.
Cảm thấy hệ thống 333 đang ném tới cho mình một ánh mắt khinh bỉ ý chỉ vô học bất tài, Phương Sam vội kéo gần mối quan hệ với Nguỵ Tô Thận. "Thực ra tôi cũng có sở thích sưu tập".
Người xưa từng nói, không phải người một nhà thì không vào cùng một cửa.
"Sưu tập cái gì?" Nguỵ Tô Thận nâng má, hơi nghiêng mặt. "Nắp chai rượu?"
Câu hỏi được dùng với giọng trần thuật, nhưng Phương Sam vẫn nghiêm túc trả lời. "Đừng xem thường sở thích của tôi".
Nếu không phải lần đó Nguỵ Tô Thận bị cái nắp chai mà hắn phun ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957995/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.