Phương Sam tự cho rằng mình đã ám thị đủ, nhưng phần lớn ánh mắt mọi người vẫn tập trung vào khuôn mặt của hắn. Hắn liếc mắt về phía Ngụy Tô Thận, nháy mắt... tìm cách để bọn họ chú ý đến vòng eo thon của tôi đi chớ.
Ngụy Tô Thận làm như không thấy.
Người *****ên phản ứng là lão tướng quân, một đôi mắt hổ gắt gao nhìn chằm chằm vào Ngụy Tô Thận: "Con đã triệu hồi thành công rồi à?"
Ở bên Phương Sam đã lâu, Ngụy Tô Thận theo bản năng muốn nói một câu 'nói nhảm', may mắn là đã kìm lại được, chỉ đơn giản gật đầu.
Chiếc váy của Phương Sam lấp lánh ánh bạc, giống như những con rắn bạc nhỏ tô điểm xung quanh, đương nhiên, những người có mặt ở đây không ai thực sự ngu đến mức nghĩ đó chỉ là trang trí.
"Chào mọi người." Phương Sam che mặt, e thẹn nép sau lưng Ngụy Tô Thận, đôi mắt to tròn đầy tò mò ló ra.
Lão tướng quân *****ên là thoáng ngẩn ra, sau đó bật cười.
Mạc gia nổi tiếng với tác phong thiết huyết, mộng ma của bọn họ đều là chiến binh, ngay cả khi bản thể không phải con người, thì cũng là những loài như lang sói. Hiện tại lẫn vào một cô gái nhỏ nhắn đáng yêu, cũng không rõ là chuyện tốt hay xấu.
Phương Sam như nhìn thấu suy nghĩ của lão tướng quân, cười khúc khích: "Phải tôn trọng sự đa dạng của các loài."
Lão tướng quân tằng hắng một cái, hỏi lại: "Cấp độ của mi là gì?"
Ngụy Tô Thận định trả lời, nhưng miệng anh bị một ngón tay nhỏ nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957970/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.