Lúc Ngụy Tô Thận nhìn thấy dị năng hiện tại của mình, hơi ngẩn ra.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, có thể nói sự tồn tại của hệ thống đã rèn luyện tâm lý của anh đến cực hạn.
Phương Sam từng trong lúc vô tình đề cập, quy tắc của vị diện là ưu ái cho ký chủ. Vì đồng thời khi ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, cũng có thể giúp đối phương giải quyết một số thiếu sót trong quá trình vận hành.
Bơi lội, ca hát, và nhìn trăng rơi lệ.
Không nên nghĩ rằng nó gân gà như vậy.
Sự hưng phấn ầm ĩ trong lớp học không hề giảm theo thời gian trôi qua.
Ầm vang một tiếng, một làn sóng mạnh mẽ đập vào màng nhĩ, tiếng cười hơi dừng lại.
"Có phải động đất không?" Có người nhỏ giọng hỏi.
Như để phối hợp với câu hỏi của cậu ta, toàn bộ tòa nhà rung chuyển hai lần, đèn treo trên đỉnh đầu bị rung lắc mạnh, vài học sinh có ý thức nguy hiểm đã nhanh chóng chui xuống gầm bàn.
Ngụy Tô Thận đứng ở vị trí cửa sau không hề nhúc nhích, càng ngày càng nhiều người vì sự rung chuyển của tòa nhà mà mở điện thoại lên, ánh sáng chiếu vào từng gương mặt non nớt.
Phòng học của anh ở tầng sáu, bất kể là nhảy xuống hay chạy ra ngoài cũng không quá thực tế.
Những người ở tầng một và hai có lẽ đã chạy ra ngoài, tiếng ồn ào từ sân vận động bên dưới vang lên rõ ràng dù ở khoảng cách khá xa.
May mắn là sự rung lắc nhanh chóng dừng lại, không ít người thở phào nhẹ nhõm, phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957950/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.