Công dụng cụ thể của dị năng "nhìn trăng rơi lệ" trước khi thử nghiệm đều là ẩn số.
Sau khi cân nhắc một phen, Ngụy Tô Thận hơi ngước mặt lên. "Chờ chút." Phương Sam tìm điện thoại: "Một cảnh tượng thú vị như vậy, tôi phải ghi lại."
Ngụy Tô Thận đương nhiên sẽ không để ý tới hắn, đối diện với một vầng trăng khuyết, đôi mắt lại không có quá nhiều biến đổi.
Phương Sam: "Khóc không được?" Suy nghĩ một chút: "Tôi có cách làm anh khóc, hay là chúng ta ở dưới ánh trăng..."
Ngụy Tô Thận quay mặt đi, dùng biểu cảm nói với hắn rằng nếu dám nói ra thì nhất định phải chết.
Phương Sam đối với lần này có chút tiếc nuối.
Ngay tại thời điểm quan trọng này, một giọt nước mắt trong suốt đột nhiên không kịp chuẩn bị trượt khỏi mắt Ngụy Tô Thận, bản thân anh cũng hơi kinh ngạc một chút.
Ngụy Tô Thận không hề cố ý tạo ra cảm xúc để khóc, dường như ánh trăng có một sức mạnh vô hình nào đó, chỉ cần đối diện với ánh trăng một thời gian, nước mắt sẽ tự động rơi.
Phương Sam đúng lúc hứng được giọt nước mắt, điều thần kỳ là, không phải là ngọc trai, nó giống như giọt nước mưa trượt trên lòng bàn tay, bên ngoài phủ một lớp màng trong suốt bao bọc chất lỏng bên trong: "Đây là... trứng cá?"
Chưa kịp nói hết câu, một cơn gió mạnh xẹt qua, Phương Sam nghiêng người hiểm hiểm tránh thoát, Ngụy Tô Thận không chút hổ thẹn mở miệng: "Xin lỗi, trượt tay rồi."
Phương Sam tin anh liền có quỷ.
Không tiếp tục trêu chọc Ngụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957951/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.