Thời khắc này Ngụy Diệp nhất trí ý tưởng với Phương Sam một cách lạ thường ... kiếp trước nghiệp chướng đến mức nào mới có thể gặp được một đứa con trai như vậy.
Nhóc mập đang ở trên lầu cùng Phương Sam xem trò vui tựa như đọc hiểu biểu cảm của ông, nhỏ giọng nói: "Cái này còn cần hỏi sao? Lấy tinh hoa, bỏ cái xấu xa, người sáng suốt cũng nhìn ra được phần xấu xa đã được giữ lại."
Phương Sam yếu ớt liếc cậu một cái: "Có phải thường xuyên không đạt môn văn không?"
Nhóc mập kinh ngạc: "Làm sao anh biết?"
Trông cậu như không thể tin được khi bí mật của mình bị phát hiện.
Phương Sam mỉm cười, lặp lại rập khuôn lời cậu: "Người sáng suốt cũng nhìn ra được."
Hai con người không hợp nhau đạt được một sự hòa hợp ngắn ngủi, còn dưới lầu lại là một chiến trường không có khói súng.
Ngụy Diệp nhìn đứa con trai đã cao bằng mình, đột nhiên cảm thấy nỗi lòng phức tạp: "Đến tột cùng con thực sự muốn gì?"
Những hành động gần đây của Ngụy Tô Thận, hoặc là điên rồi, hoặc là có mưu đồ khác.
Với tư cách là một người cha, ông thiên về khả năng thứ hai.
Ngụy Tô Thận chỉ ngưng mắt nhìn vào đôi mắt sâu thẳm trước mặt, trả lời: "Rất nhiều."
Ngụy Diệp: "Ta cũng có thể cho con."
Chỉ cầu mong dừng những hành vi gây hại cho người khác lại.
Ngụy Tô Thận lắc đầu, giọng điệu bình tĩnh nhưng chân thành: "Con cần sự ủng hộ của ngài."
"Làm sao ủng hộ?" Ngụy Diệp cài một nút áo ngoài, đột nhiên đứng lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-dinh-nhan-sinh-gap-dinh-than-kinh/3957949/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.