🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thầy tôi từ từ đứng dậy, khoác chiếc áo treo trên vách. Đội cái nón lá cũ, không nói năng gì với nội cứ thế mà đi luôn.



Nội cũng kệ, chẳng thèm bận tâm. Bà nằm quay lưng đi, lâu lâu cầm quạt vỗ phành phạch lên đùi.



Trời đã hóa trưa, dù oi bức hơn nhưng đỡ phần nào vì giờ đã vào tháng tám, sắp sang thu.



Tôi mơ hồ đứng dựa vào tán cây, chờ đợi mong ngóng thầy trở về.



Con Mèo vẫy đuôi, nó chạy ra đầu ngõ..



Khi ấy tôi mới giật mình, dõi mắt nhìn trước cổng. Thầy chạy về nhà, hớt hơ hớt hải gọi tôi lại.



''Tao có hỏi thì gia đình họ bảo chiều nay nếu được thì con qua mà xem.



Chỉ cần con đồng ý thì ngày mốt cưới luôn. Tao cũng chưa nhìn thầy mặt mũi thằng ấy ra sao nhưng nếu chiều gặp mà con không thích, cứ việc nói thẳng ra với thầy.''



''Con biết rồi.''



''Mà này''



''Sao ạ?''



''Nếu bà có hỏi thì đừng trả lời là thằng đấy bị bệnh nhé. Bà không muốn cháu mình chịu khổ đâu.''



Thế hóa ra là giấu nội, tôi lại bị liệt thêm tên vào danh sách cái tội đáng để chịu trận của nội đây. Nhưng dù gì thì thầy không muốn nội lo lắng cho tôi, nội có tuổi rồi dễ bị kích động lắm nên đành xử sự như vậy.



...----------------...



Canh chiều hanh nắng, thầy dẫn đường, dắt tay tôi như ngày tôi còn thơ bé. Dọc mỗi bước đi tôi lại hồi tưởng đến các kí ức vui buồn từ quá khứ. Vẫn không tài

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-chang-ngoc-biet-yeu/3408820/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Khi Chàng Ngốc Biết Yêu
Chương 8: Sui gia
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.