🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

 Cậu ta phụng phịu, quay phắt đi chẳng thèm nhìn tôi. Ông Thắng để ý là mấy, bàn bạc với thầy về hôn sự sắp tới.



Nói chung thì buổi trò chuyện cũng chỉ vỏn vẹn mấy câu, tạm thời là để hai đứa tôi gặp mặt nhau. Còn về lâu dài tức là cuộc sống sau này, chắc đành để cho thời gian bù đắp, trau dồi lại tình cảm vậy.



Chiều hôm ấy, thầy nhận được tiền, sẵn đường đem lên huyện trả luôn. Tôi và thầy tách nhau mỗi người một hướng.



Tôi băng băng lên dốc đường tàu, đoạn dốc lởm chởm sỏi đá khó đi. Tiếng còi réo lên inh ỏi, đập vào tim tôi nỗi khắc khoải khi ngắm nhìn anh ấy bên kia đường làng.



Anh tiến gần đến tôi, tôi ngượng ngùng nhưng lại cảm thấy tội lỗi, không dám nhìn thẳng vào mắt anh.



''Nhiên! Em..sắp phải gả đi sao?''



Tôi vẫn né tránh anh, cảm xúc cứ sôi sục trong tim nhưng tôi làm gì còn có tư cách đối diện với anh nữa. Tôi phụ lòng anh ấy mất rồi.



Anh Bền gìm chặt hai vai tôi, anh lắc nhẹ như chưa tin vào sự thật ngang trái này.



''Em nói đi. Rốt cuộc là thế nào?''



''Anh cũng biết đấy, nhà em mắc nợ người ta. Thiếu tiền, cho nên em buộc phải gả đi''



''Thầy em ép uổng em sao? Hay là nội em? Em có thể từ chối mà, anh sẽ trả, trả nợ thay cho em. Anh sẽ làm bất cứ điều gì em muốn kia mà Nhiên.''



Đoàn tàu chạy lướt qua, tựa như duyên phận của tôi và anh. Có níu giữ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-chang-ngoc-biet-yeu/3408821/chuong-9.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Khi Chàng Ngốc Biết Yêu
Chương 9: Lời xin lỗi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.