🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chạy ra khỏi lớp với tâm trạng hỗn loạn, vừa bực tức lại vừa lo lắng. Bỗng, tôi va phải ai đó, theo quán tính mà ngã người ra sau. May thay người nọ vòng tay ra sau đỡ tôi khỏi ngã, dường như là ôm chằm lấy tôi.



Tôi ngẩng đầu lên nhìn, giật mình thốt: "Duy Quân? Sao mày...?"



Chưa kịp nói hết câu đã bị Quân cắt ngang lời: "Mày có việc gì vội mà không chú ý đường thế?"



"Tao định qua lớp tìm mày. Còn mày, sao lại ở đây thế?"



"Tao cũng đang định tìm mày. Tao thấy tin đồn liền qua đây luôn."



Nó cứ phải trùng hợp một cách đáng ghét thế này cơ!



Hình như từ nãy đến giờ Quân không hề để ý rằng tay nó vẫn đang vòng qua ôm tôi.



Tôi ngượng ngùng nói nhỏ: "Ờm...Quân, mày có thể bỏ tay ra không?"



Quân nghe tôi nói vậy thì giật mình rụt tay lại, lí nhí nói xin lỗi. Tôi khẽ nở một nụ cười gượng gạo.



Bình thường nếu là thằng con trai khác chắc chắn tôi sẽ chửi vào mặt nó, nhưng đó lại là Quân, nó là thằng mà tôi không "nỡ" chửi. Có khi nào tôi sợ nó bị tổn thương không? Trông nó "mỏng manh" bỏ m*!



Quân gãi gãi đầu, cử chỉ bỗng chốc trở nên luống cuống: "À đúng rồi. Tin đồn..."



Những lời nó nói sau đó tôi nghe không lọt tai dù chỉ một chút. Lúc bấy giờ, tôi chỉ chú ý tới biểu cảm lúng túng, ngượng ngùng của nó.



Lần đầu tiên nhìn thấy bộ mặt khác của Quân mà chỉ muốn thốt lên: Đáng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ay-nam-17-tuoi/2801245/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Khi Ấy, Năm 17 Tuổi
Chương 4: Cảm giác lạ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.