🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Suốt một tuần, rõ ràng lúc chưa quen thì chẳng bao giờ thấy bóng, thế mà từ lúc quen biết tôi chạm mặt Quân không biết bao nhiêu lần, nhưng những lúc ấy tôi đều cố tình lảng tránh. Tôi thật sự không hiểu cũng như không lí giải được cảm giác kỳ lạ mà dạo này tôi liên tục gặp phải. Tôi chẳng thể tập trung vào một việc nào đó, nhưng may mắn thay kết quả học tập vẫn duy trì như trước.



Có lúc, khi ngẩng đầu nhìn hoàng hôn, tôi lại nhớ về hôm tôi ngồi sau xe Quân. Không chỉ vậy, tôi còn nhớ cả cảm giác khi nó chạm tay vào má tôi, nhớ cả giọng nói trầm ấm của nó.



“Tôi thích Quân rồi…?” Câu hỏi ấy luôn hiện hữu trong đầu tôi rồi lại ra sức phủ nhận.



Mặc dù cố tình tránh Quân nhưng từ góc khuất nào đó, tôi lại âm thầm quan sát nó.



Kỳ lạ thật! Vừa mong nó nhìn thấy tôi, lại vừa mong nó đừng nhìn thấy tôi. Giống như muốn ăn một chiếc kẹo nhưng lại sợ bị sâu răng vậy.



Trần Quỳnh Chi, mày sắp bị điên rồi đấy!



...



Thứ bảy là ngày sinh hoạt cuối tuần, thường thì giáo viên chủ nhiệm sẽ lên lớp để kiểm tra hoạt động vừa rồi của cả lớp.



Cô Lan, giáo viên chủ nhiệm lớp tôi, vừa ngồi vào chỗ liền dở sổ đầu bài ra xem. Tôi nhìn theo từng chuyển động của cô mà trong lòng tháp thỏm lo sợ.



Bỗng, tôi giật nảy mình vì nhột. Thằng Minh ngồi cạnh dùng bút chọc chọc vào eo tôi, lại còn giở giọng trêu trọc:

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ay-nam-17-tuoi/2801244/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Khi Ấy, Năm 17 Tuổi
Chương 5: Đáp án
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.