"Hôm nay lạnh vậy?"
Tôi nhanh chóng chạy từ bãi đỗ xe về lớp. Hôm nay tôi đến trường sớm, lúc đến mới khoảng hơn sáu rưỡi. Từng cơn gió lạnh thấu xương thổi qua khiến tôi cảm tưởng mình sắp đông cứng đến nơi. Tôi hà hơi nóng vào hai bàn tay rồi xoa xoa.
"Lạnh thế không biết?"
Bỗng, từ phía sau có ai đập vào vai tôi khiến tôi giật bắn mình, suýt hét toáng lên. "Úi!"
"Ô, Long à?"
Tôi nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh, vừa từ tốn mỉm cười, vừa giơ ngón giữa lên với Long.
"Con c.h.ó này, mày d.e.o khác gì người yêu mày nhỉ, nó thì thích tao "die" vì tốc độ, mày lại thích tao "die" vì sốc hả mày?" Ác vừa vừa thôi nha chúng mày!
Nó là Trần Nguyễn Minh Long học cùng lớp với tôi, cũng là người yêu của cái Ngọc Ánh. Thằng Long nhìn tôi rồi cười hì hì, còn gãi tai nữa.
Ngứa cả mắt!
Tôi nhìn điệu bộ của nó cũng biết tỏng nó định làm cái gì, có cớ bĩu môi châm chọc: "Ô, có phải đây là bạn TRẦN NGUYỄN MINH LONG học sinh lớp 10A2 không nhỉ?" - Tôi gằn mạnh từng chữ - "Đây là bạn mà vào lớp lúc bảy giờ ba mươi thì bảy giờ hai chín mới lững thững ở cổng trường ấy hả?"
Tôi thà tin con mèo có chín cái đuôi còn hơn tin cái thằng ngáo ngáo cười khì khì đứng trước mặt tôi là thằng Trần Nguyễn Minh Long.
Tôi còn ngó trái ngó phải, rồi còn ngó lên trời: "Hôm nay trời đẹp, không mưa bão gì cả ta..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ay-nam-17-tuoi/2801247/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.