Chỉ là một đoạn văn ngắn, nhưng mọi người đều hỏi tình hình của Chu Ngôn Nghiễn, thế nhưng tài khoản bí ẩn đó không trả lời gì thêm.
Tất cả như đang ngầm ám chỉ người kia đã chết, lập tức khiến dư luận bùng nổ, độ nóng tăng vọt, có người trực tiếp gán cho Lý Thiệp cái danh “hung thủ giết người”, bắt đầu lùng sục thông tin cá nhân, thậm chí cả đơn vị trước kia anh từng phục vụ cũng bị điều tra ra, mọi thứ đã không thể kiểm soát nổi nữa.
Cố Ngữ Chân bắt đầu thấy sợ, cô nhìn Lý Thiệp:
“Phải làm sao đây, có người nói Chu Ngôn Nghiễn tự sát rồi, bây giờ mọi người đều đang…”
Cô không nói tiếp được nữa, sợ anh nhìn thấy những thứ đó sẽ bị dồn đến phát điên.
Lý Thiệp nghe vậy thì trầm mặc.
Cố Ngữ Chân lo lắng cho anh, nhưng lại không biết phải nói gì, chỉ có thể sốt ruột trong lòng.
Lý Thiệp im lặng một lúc, ngẩng đầu nhìn thấy cô đang nhìn anh, ánh mắt đầy lo lắng, anh khẽ cười, đưa tay ôm cô vào lòng:
“Đừng lo, anh không sợ những chuyện này.”
Cố Ngữ Chân sao có thể không lo, cô cứ nghĩ đến những hậu quả không thể lường trước được thì lại càng lo lắng hơn:
“Vậy… vậy anh sợ cái gì?”
Lý Thiệp nghe vậy nhìn cô, nhưng không trả lời là sợ gì, chỉ đưa tay chạm vào khuôn mặt cô, đầu ngón tay khẽ v**t v*:
“Đừng sợ, loại người như hắn ta sẽ không tự sát đâu, mấy chuyện này qua một thời gian sẽ ổn thôi, anh không để tâm đâu.”
Cố Ngữ Chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-quay-dau-vi-em/5101924/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.