Mẹ của Lý Thiệp nhìn theo bóng người rời đi, cũng nhận ra là con trai mình đã bắt nạt con gái nhà người ta, bà cầm bản thoả thuận lên thở dài:
“Lần này A Thiệp thật sự quá đáng rồi, ép nhà người ta phải bán cả ngôi nhà tổ tiên để lại. Tích Uyên giờ không biết ra sao rồi?”
Lý Lệ Quốc nghe vậy thì tức giận không thôi:
“Thằng khốn này chuyện gì cũng làm được, càng ngày càng chẳng ra thể thống gì cả, còn cướp vị hôn thê của người ta! Nếu cô gái ấy tình nguyện thì thôi, đằng này nhìn cái là biết không muốn dính líu đến nó. Nó lại còn uy h**p người ta, đúng là điên rồi! Tôi thấy mấy chuyện trước đây trong quân đội nó đều quên sạch hết rồi!”
Mẹ anh biết ông đang nhắc đến những chuyện trong quân đội, bà thở dài:
“Để tôi lên xem nó sao rồi.”
Lý Lệ Quốc nghe vậy càng lớn tiếng hơn:
“Đi hỏi nó xem, nhà họ Trương nó định khi nào mới đi xin lỗi? Tôi thấy nó cũng đừng mong cưới được Tiểu Thư nữa! Thằng khốn suốt ngày không chịu yên thân, cứ gây chuyện mãi!”
Mẹ anh bưng đĩa trái cây lên lầu, đi đến trước cửa phòng Lý Thiệp, gõ cửa:
“A Thiệp.”
Bên trong không có tiếng trả lời. Bà đẩy cửa bước vào, thấy Lý Thiệp đang đứng cạnh cửa sổ nhìn ra ngoài, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Bà đặt đĩa trái cây xuống, đi đến cạnh cửa sổ, nhìn theo hướng ánh mắt của anh, nhưng chẳng thấy ai cả.
Ra ngoài chỉ có một lối, giờ người ta đã đi mất hút rồi, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-quay-dau-vi-em/5101905/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.