Không còn đường lui nữa. Tất cả mọi người nghe thấy câu đó thì đều im bặt, lần này coi như xong rồi, câu nói đó nghe kiểu gì cũng là không còn đường xoay chuyển.
Lão Diêu nhất thời cũng không biết nên nói gì.
Lý Thiệp rõ ràng là đã hận đến tận xương tủy, căn bản sẽ không chịu nghe. Phía Trương Tích Uyên lại càng khỏi bàn, vì Cố Ngữ Chân mà đến anh ấy Lý Thiệp cũng không định bỏ qua.
Chuyện này xảy ra thật sự rất khó coi, không chỉ khiến Trương Tích Uyên mất mặt, nếu công ty anh ấy bị phá luôn thì có khi cả con người cũng suy sụp.
Mà phía Lý Thiệp cũng chẳng khá hơn là bao. Nếu công ty Trương Tích Uyên xảy ra chuyện, ai mà không bàn ra tán vào? Thể nào sau lưng cũng sẽ có người nói này nói nọ.
Lão Diêu tìm cơ hội ra ngoài, lập tức gọi điện cho Hoắc Kỳ, thực sự là hết cách rồi, dù sao từ nhỏ họ đã chơi với nhau, biết đâu có thể khuyên được đôi chút.
Nhưng Lão Diêu cũng không dám chắc trăm phần trăm. Bên kia vừa bắt máy, Lão Diêu vội nói:
“A Kỳ, lần này thật sự có chuyện lớn rồi.”
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói ấm áp dễ nghe, vẫn bình tĩnh như mọi khi:
“Có chuyện gì vậy?”
Lão Diêu thực sự sốt ruột:
“Bên A Thiệp lần này thật sự là không chịu dừng lại, cậu ấy rõ ràng muốn chơi chết Tích Uyên. Nếu cứ tiếp tục thế này, tôi sợ Tích Uyên không chịu nổi mất. Anh em với nhau mà thành ra thế này, tôi thực sự sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-quay-dau-vi-em/5101906/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.