Cố Ngữ Chân đặt điện thoại xuống, cúi đầu thu dọn quần áo. Sau khi thu dọn xong hành lý, ánh mắt cô lướt qua kịch bản trên bàn, tim chợt thắt lại.
Nhân vật này thật sự là cô rất thích là vai nữ có sức thách thức lớn nhất ngoài nữ chính, cũng là tài nguyên tốt nhất mà cô từng nhận được.
Một diễn viên diễn cả đời, liệu có mấy ai gặp được một vai diễn hay? Có người cả đời còn chẳng gặp được một nhân vật xuất sắc, huống chi đây lại là phim của đạo diễn Hứa.
Cố Ngữ Chân thở dài một tiếng, kéo vali để sang một bên, ngồi xuống ghế sô pha chờ Tiểu Ngư và mọi người dọn đồ xong đến đón cô.
Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa.
Cô đứng dậy ra mở, là trợ lý của Phó Lê đang đứng ngoài, tay cầm một hộp cơm:
“Chị Ngữ Chân, anh Phó Lê bảo em nói chị đợi một lát, đợi anh ấy quay xong sẽ sắp xếp một buổi gặp riêng giữa chị và Bạch Mạt, có chuyện gì có thể nói thẳng ra.”
Ngữ Chân nghe vậy thì khựng lại một chút.
Trợ lý Phó Lê đưa hộp cơm tới:
“Đây là cơm đoàn bọn em tự làm, anh Phó Lê dặn em mang qua cho chị. Chị Ngữ Chân, chị ăn tạm trước đi, anh ấy sắp quay xong rồi.”
Trái tim Ngữ Chân như được sưởi ấm, nhận lấy hộp cơm, lời cảm ơn còn chưa kịp nói trọn vẹn:
“Thay tôi cảm ơn cậu ấy nhé.”
“Không sao đâu ạ. Anh Phó Lê nói nếu có thể nói chuyện ổn thỏa, vai diễn này có khi còn giữ lại được.”
Ngữ Chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-quay-dau-vi-em/5101855/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.