Sau khi nói chuyện xong với Tiểu Ngư, Cố Ngữ Chân quay vào, nhìn thấy anh đang cầm điện thoại, dường như đang nhắn tin với ai đó.
Cô khựng lại, không biết có nên tiếp tục bước tới hay không.
Lý Thiệp ngẩng đầu liếc nhìn cô, ánh mắt chạm nhau trong chốc lát. Tay anh đang kẹp điếu thuốc giơ về phía cô, như đang hỏi cô có muốn được ôm nữa không?
Cố Ngữ Chân hoàn toàn không thể cưỡng lại được, bước tới tựa vào lòng anh, vòng tay ôm lấy cổ anh, ngẩng đầu hôn anh.
Lý Thiệp hơi nâng tay cầm thuốc lên, tránh không để chạm vào tóc cô, rồi ôm lấy cô và chuyển điếu thuốc từ tay phải sang tay trái.
Vừa cúi đầu hôn cô, anh vừa dụi tắt thuốc vào gạt tàn thuốc trên tủ đầu giường.
Cố Ngữ Chân ngửi thấy mùi thuốc lá nhàn nhạt, tim đập ngày càng nhanh, ngay sau đó bị anh lật người đè xuống giường.
Cô vẫn còn hơi choáng váng thì anh đã hơi ngồi dậy, lấy từ túi quần ra hai hộp bao cao su, ném lên giường cạnh cô.
Cố Ngữ Chân nhìn hai hộp bên cạnh mà ngây người:
“Anh mua lúc nào vậy?”
“Lúc đang ăn cơm.” Anh tiện tay lấy một cái, cúi đầu cắn mở.
Cố Ngữ Chân lúc này mới nhớ ra lúc anh giận bỏ ra ngoài, dường như đã vào cửa hàng tiện lợi mua gì đó rồi ra.
Nhưng rõ ràng là anh đang giận, vậy mà lại quay đầu đi mua thứ này?
Cố Ngữ Chân bỗng thấy mặt nóng bừng, nhìn anh bước tới kéo rèm cửa. Khi hai tấm rèm khép lại, cả căn phòng lớn lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-anh-quay-dau-vi-em/5101854/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.