Hai ngày sau, nhân lúc Trương phu nhân chưa đến biệt thự, An Kỳ đã năn nỉ dì Quế cho cô ra ngoài. Vì cả ngày nằm trong phòng, không có việc gì làm khiến cô buồn chán. Trương phu nhân lại vì lo cho cô nên không muốn cô ra bên ngoài, sợ cô gặp nguy hiểm. Cuối cùng, cô cũng được cho ra ngoài. Nhưng dì quế cũng không quên nhắc nhở:
- Tiểu thư, cô phải về trước mười giờ. Vì đúng giờ đó, phu nhân sẽ đến đây.
An Kỳ liền nhanh chóng gật đầu rồi rời khỏi biệt thự, tâm trạng vui vẻ vì được ra ngoài hít thở.
Cô đi dạo một hồi lại thấy mệt, liền ngồi xuống ghế gần đó. Vì xung quanh chỗ này vắng vẻ, khiến An Kỳ cảm thấy được yên tĩnh hơn. Khi cô quyết định quay về biệt thự, đột nhiên một chiếc xe chạy đến rồi dừng lại ở gần cô. Một đám người từ trong xe đi xuống, vây lấy An Kỳ:
- Các người là ai?
- Là ai không quan trọng, chỉ là tụi này muốn đưa cô đến gặp một người.
Thấy cô có vẻ không nghe lời, thấy cô có ý định phản khán, bọn chúng liền đánh thuốc mê cô. Tuy có phản kháng, nhưng cô lại chẳng đủ sức. Cuối cùng lại bị bọn chúng mang đi.
Du An Kỳ bị đưa đến một khá xa, cô cũng không biết mình bị đưa đi đâu. Khi An Kỳ tỉnh lại, thấy bản thân đang nằm dưới đất, hai tay và chân đều bị trói chặt. Cô cũng chẳng thể tự cởi dây cho mình. An Kỳ quan sát, thấy có hai kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-tinh-yeu/3201939/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.