77.
Người trong tranh đã đẹp lắm rồi, không ngờ bên ngoài còn đẹp hơn! Sở Côn thưởng thức Tố Thu sắc đẹp, đồng thời cũng bi ai cho nàng tuyệt sắc giai nhân bị Lữ Trọng chà đạp. Sở Côn có vẻ không đành lòng, rất muốn cứu cô nhưng bản thân chỉ là một thằng ăn nhờ ở đậu, không có năng lực chống đối Lữ Trọng.
"Mày mang nàng vào gặp công tử đi."
Tâm tình Sở Côn phức tạp, nói xong vội vàng rời đi, sợ mình nhấn nhá thêm lại xúc động. Nhiều năm cống hiến cho Lữ Trọng đó phần lớn chỉ là chạy vặt hoặc tìm hiểu tin tức, chớ Sở Côn tận lực không đi làm những chuyện thương thiên hại lý kia - như những việc thu nạp mỹ nữ này, Sở Côn không muốn đi làm, song Lữ Trọng có lệnh, hắn không thể không theo.
Sở Côn đi rồi, gã tùy tùng vui mừng hớn hở dẫn Tố Thu vào gặp Lữ Trọng.
"Công tử." Gã sai vặt cung kính nói.
"Chó chết còn tới làm gì?! Bản công tử đang phiền, còn không mau cút đi!"
"Công tử đừng nóng giận, tiểu nhân có tin tốt nói cho ngài."
"Tin gì?"
"Tiểu nhân tìm được mỹ nữ rồi thưa công tử."
Lữ Trọng đang gác chân lên bàn, nghe xong thả chân xuống, đứng thẳng dậy, mắt phát sát tỏa ra sắc dâm cùng nụ cười hèn.
"Mày nói thật chứ?"
"Thiên chân vạn xác, làm sao tiểu nhân dám lừa gạt công tử?" Gã sai vặt cười đê tiện.
"Người đâu?"
"Mỹ nữ thẹn thùng, không dám đến, tiểu nhân để nàng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-pho-ma/3402048/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.