78. Mưa gió
"Không phải ạ, hai người ngồi riêng. Nhưng mà phò mã không cho Tố Thu đi cửa chính, chắc là che giấu điều gì đó thôi." Ngọc Dao nói.
Hầu Phủ là thế gia, các quan trong triều vào bái phỏng đều kính cẩn từ cửa chính mà vào, một cô gái mới đến như Tố Thu vì sao lại vào từ cửa hông? Ngọc Dao càng nghĩ càng cảm thấy việc này không tầm thường. Phò mã muốn kim ốc tàng kiều ư? Ngọc Dao khó bình, vội nói:
"Công chúa điện hạ, Tố Thu có tư sắc như vậy, nô tỳ cảm thấy ngài nên kiềm chế cô ta một chút, đừng để cô ta được lòng phò mã. Nếu điện hạ không tiện ra mặt, vậy hãy để nô tỳ, nô tỳ nhất định hạ uy phong của cô ta cho ngài vừa lòng."
Tuy cũng buồn nhưng Tiêu Mộ Tuyết cũng có nguyên tắc. Bằng vào hiểu biết của mình đối với Cố Vân Cảnh, phò mã tuyệt đối không phải người trêu hoa ghẹo nguyệt. Tiêu Mộ Tuyết liếc mắt, nói:
"Ngọc Dao, có lẽ ngươi đã hiểu lầm phò mã, hắn không phải loại người đó. Sau này, trước khi chưa rõ sự tình, không được ngông cuồng suy đoán. Những gì ngươi vừa nói với ta không được đề cập ra ngoài. Càng không được làm khó Tố Thu cô nương."
"Là nô tỳ lỗ mãng." Ngọc Dao đứng ở một bên, nhỏ giọng nói, "Vậy cũng khuya rồi, điện hạ có muốn gọi phò mã về không ạ?"
"Không cần, phò mã còn có chuyện cần làm." Ánh mắt Tiêu Mộ Tuyết sâu xa, "Đêm dài sương nặng, hắn thể yếu kị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-pho-ma/3402049/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.