Editor: Miliion Roses
Khi điện thoại truyền đến giọng nói lạnh như băng: " Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được.." thì Ô Tĩnh nhíu mày, anh xoay người nhìn về phía hành lang. Tống Khinh Ca đang ngồi đó, không biết nghĩ gì mà cười ngây ngô.
Ra khỏi bệnh viện, ngồi vào trong xe Tống Khinh Ca hỏi Ô Tĩnh: " Ô Tĩnh, vừa rồi bác sĩ nói gì?"
Ô Tĩnh mím môi: " Anh đưa em về nhà rồi sẽ nói." Anh phải suy nghĩ thật kỹ, có nên nói cho cô biết bệnh tình của cô không. Thêm nữa, Đại Boss không liên lạc được điều này khiến cho anh vô cùng lo lắng.
--
Tại biệt thự.
" Khinh Ca, em nghe nói đến chứng uất ức không?" Ô Tĩnh đi thẳng vào vấn đề hỏi cô.
Tống Khinh Ca ngơ ngác nhìn anh: " Chứng uất ức?"
" Ừ, em có biết bệnh này không?" Ô Tĩnh hỏi.
Tống Khinh Ca lắc đầu: " Em chưa nghe nói qua, sao vậy?"
" Gần đây em có thấy tâm trạng của mình khác thường không?" Ô Tĩnh nghĩ, thay vì tìm một người trông chừng cô 24/24, chẳng bằng thẳng thắn nói với cô. Nhiều khi nhờ người không bằng tự mình, chuyện tình cảm tích tụ này, chính bản thân phải vượt qua trở ngại để giải tỏa.
Tống Khinh Ca ngồi ở ghế so pha, không hiểu gì. Lúc này, thím Thanh mang trà đến, cô đưa tay bưng lấy, phát hiện trà hơi nóng, trong lòng đột nhiên nảy sinh cáu giận, càu mày đem ly trà đặt mạnh xuống bàn.
Ô Tĩnh nhìn cô hỏi: " Sao em lại tức giận?"
" Trà quá nóng." Sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hon-nhan-cuoi-mot-tang-mot/575030/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.