Bữa tiệc này là để gặp mặt các đối tác thương mại. Lần trước trao đổi hợp tác thành công, đối phương có ý muốn kết giao thân thiết với anh, muốn trở thành bạn bè hợp tác. Ở Manchester rộng lớn thế này, Ngự Phong Trì vẫn chỉ có một mình hăng hái chiến đấu, có thể khiến anh muốn mang đến cùng, người có thể chia sẻ niềm vui với anh, chỉ có cô, chỉ có hai mẹ con cô.
“Đối tác vừa hợp tác làm ăn với anh vừa rồi là người nước Nga. Em đoán xem ông ấy hỏi anh cái gì?” Ánh mắt Ngự Phong Trì có chút men say, nhẹ giọng hỏi.
“…” Đôi mắt cô trong suốt hiện lên một tia khó hiểu, “Hỏi cái gì?”
Ngự Phong Trì cười cười: “Ông ấy hỏi anh vì sao lại gọi là Mộc Ngữ, lại hỏi hai chữ này ở tiếng Trung mang ý nghĩa gì.”
Lúc này Tần Mộc Ngữ mới hiểu được lời anh nói, khuôn mặt thanh tú có chút đỏ lên.
“Không có ý nghĩa gì đặc biệt cả, lúc đặt tên, mẹ em cũng không có nghĩ nhiều như vậy, vả lại em cũng chưa bao giờ hỏi mẹ về vấn đề này.” Cô tùy tiện giải thích một chút, có chút ba phải, thế nào cũng được.
Ngự Phong Trì tươi cười ôn hòa, nhẹ nhàng mở miệng: “Không phức tạp như vậy, anh chỉ đơn giản nói với ông ấy, đây là tên của cô gái anh yêu.”
Trái tim Tần Mộc Ngữ bỗng đập nhanh, không bầu không khí mát mẻ, vậy mà lòng bàn tay lại hơi toát mồ hôi.
Gương mặt ngại ngùng, liếc nhìn bốn phía, đáp lại ánh mắt của mọi người xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khe-uoc-hao-mon/530709/chuong-272-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.