5.
Ánh nắng chiều chói choang, chiếu rõ khuôn mặt soái khí của anh.
Anh không kiên nhẫn nhìn về phía Lý Lãng: "Cậu có thể đừng làm gián điệp cho mẹ tôi được không?"
Sau đó anh quay sang tôi mỉm cười: "Lê Lâm Lâm, cậu ngồi đi. Đúng rồi, cuốn sách đó cậu đọc xong chưa?"
Trong chớp mắt, trái tim tôi như bị đánh đu bay bổng.
Hoa ra anh vẫn luôn nhớ.
Lý Lãng cắn môi, hai mắt đỏ hoe rời đi.
Bắt đầu từ ngày đó, tôi và Thẩm Đông Dã trở thành bạn cùng bàn.
Thỉnh thoảng trong ngăn kéo của anh có những phong bì màu hồng.
Anh hiếm khi tháo chúng ra, chứ đừng nói trả lại.
Có lần tiết thể dục, bởi vì trời mưa nên bị giáo viên vật lý chiếm dụng.
Mọi người đang làm bài.
Khuỷu tay trái của anh chạm vào cánh tay phải của tôi.
Hơi nóng liên tục ập đến, cả người tôi giống như là bị điện giật, tim đập nhanh, một chút cử động tay để viết câu hỏi cũng không dám.
Anh không phát hiện điều bất thường, vẫn luôn giữ tư thế này.
Mãi cho đến khi chuông tan học vang lên, anh đứng dậy rời đi, tôi mới dám thở mạnh một hơi.
Vệ sinh lớp học do chúng tôi tự quét dọn.
Hai người một tổ.
Hôm nay, ủy viên lao động đã viết sớm tên chúng tôi ở góc dưới bên trái bảng đen.
Thẩm Đông Dã, Lê Lâm Lâm.
Hai tên cạnh nhau.
Tôi tự hỏi: Nếu sau này chúng tôi kết hôn, tên trên thiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-sinh-hoa/2844399/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.