1.
Thời học sinh, trong lớp của bạn có một người bình thường như tôi không?
Thành tích không lên không xuống, tướng mạo bình thường.
Tính cách hướng nội, giao tiếp không tốt, không có tài năng gì để bộc lộ.
Thậm chí tôi còn không thi đậu trường cấp ba.
Nhưng năm ấy chi nhánh của các trường học được thành lập để mở rộng tuyển sinh, điểm trúng tuyển thấp hơn những năm trước hơn mười điểm.
Khi tôi đi vào nhà.
Mẹ tôi nhìn thư thông báo trúng tuyển rồi thở dài: "Chị gái của con sang năm phải học đại học, em trai con cũng phải thi cấp ba..."
Thành tích của chị gái tôi rất tốt, là niềm tự hào của bố mẹ tôi.
Em trai là tâm can bảo bối của bố mẹ.
Còn tôi...
Giống như đi chợ rau mua vài cân thịt ba chỉ thượng hàng, ông chủ sẽ luôn cho bạn mấy cái tai heo không bán được.
Tôi là, cái tai heo không bán được đó.
Hôm nay trời mưa rất to, căn phòng dường như được che bằng ni-lông nên vô cùng nóng bức và ngột ngạt.
Họ im lặng nhìn tôi, hy vọng tôi sẽ tự từ bỏ.
Chỉ có người bạn thân duy nhất của tôi, Thẩm Giai Di vội vàng gõ cửa phòng tôi: "Mình nghe nói cậu cũng thi đậu. Thật tốt khi chúng ta có thể học cấp ba cùng nhau.
Khác với tôi, Gia Di xinh đẹp, thành tích tốt, là một cô gái tỏa sáng.
Nếu không phải sống cùng một tòa nhà, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, có lẽ tôi đã không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-sinh-hoa/2844401/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.