9.
Lại là tôi,
Luôn luôn là tôi!
Sự ủy khuất dồn nén nhiều năm hiện tại dâng trào như sóng biển.
"Đều là con của ba mẹ, tại sao mỗi lần người phải hy sinh là con? Tết không có quần áo mới, trời mưa cũng không đi đón con, chỉ có con không có phòng riêng của mình, hiện tại muốn có người hiếu thuận cũng là trách nhiệm của con... Dựa vào cái gì chứ!"
Dựa vào cái gì, tôi là người ít được yêu thương nhất.
Trước câu chất vấn nghẹn ngào của tôi, ba tôi buông đũa, không kiên nhẫn nói: "Là đầu óc của con không được việc, còn trách chúng ta."
"Như vậy đi, yêu cầu của ba không cao, kỳ thi cuối kỳ nếu con thi được thứ 20 của lớp, có thể tiếp tục học."
Kỳ thi giữa kỳ, tôi xếp thứ 40 của lớp.
Nói cách khác, lần này tôi phải tăng lên 20 hạng.
Chuyện này có dễ như vậy đâu chứ.
Giữa muôn vàn gian khổ, tôi đến lấy phiếu điểm.
Ở cổng trường tôi gặp Lý Lãng.
Cô ấy vui vẻ xuống xe riêng, khi nhìn lên thấy tôi, nụ cười của cô ấy lập tức ngưng lại.
Sự mỉa mai dày đặc trong mắt.
"Lúc trước cậu cứ luôn hỏi bài cậu ấy, cứ ba ngày lại quấn lấy Thẩm Đông Dã, lần này khi có kết quả, cậu ấy sẽ biết cậu có ý đồ tiếp cận cậu ấy."
"Lê Lâm Lâm, học sinh đội sổ như cậu, đừng có nghĩ cóc có thể ăn thịt thiên nga?"
Bạn thân của Lý Lãng tiến lên: "Quên đi, dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-sinh-hoa/2844398/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.