Tới chiều, Trương Kim Xưng quả nhiên đã sai người tới mời. Trình Danh Chấn và Vương Nhị Mao liếc mắt với nhau, thầm vui mừng vì may mắn thoát được một kiếp nạn.
Vẫn là đại trướng da bò ngày hôm qua, có điều mùi vị bên trong càng lúc càng vẩn đục. Dương Công Khanh vẫn đần thối mặt, như thể mọi người có mặt ở đó đều nợ gã rất nhiều tiền vậy. Vương Đương Nhân thì bĩu môi cười nhạt. Đám trại chủ lớn nhỏ khác rõ ràng có thái độ khách khí hơn nhiều, nhìn thấy hai người trẻ tuổi bước vào, họ thậm chí còn chủ động đứng dậy chào hỏi.
- Ra mắt chư vị đương gia rồi!
Trình Danh Chấn vái chào một vòng. Nhận được vật tư khao quân trong thành nên đám trại chủ ai cũng ăn mồm miệng bóng nhoáng. Có người rõ ràng buổi trưa có uống rượu nên nét mặt đầy thư thái và thỏa mãn.
- Không cần khách khí, hai ngươi ngồi xuống nói chuyện đi!
Trương Kim Xưng chỉ tay vào băng ghế ở chính giữa trướng, ra lệnh với giọng điệu ôn hòa.
Từ trong lời nói của Trương Kim Xưng có thể nghe ra vài phần không vui, Trình Danh Chấn vội cười chắp tay:
- Tạ ơn Đại đương gia ban cho ngồi! Trong doanh trướng của Đại đương gia đâu có chỗ cho hai bọn tại hạ ngồi? Ngài có gì cứ căn dặn, bọn tại hạ đứng nghe lệnh là được!
- Bảo ngươi ngồi thì cứ ngồi!
Trương Kim Xưng trước tiên nhìn khắp một vòng để áp chế tiếng bàn luận của mọi người lại, sau đó chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2485746/quyen-1-chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.