Tiếp đó, Trương Kim Xưng còn dong dài gì đó, nhưng Trình Danh Chấn đã chẳng buồn để ý nữa. Hắn chỉ chú ý cười tiễn bằng hữu tốt Vương Nhị Mao rời khỏi, sau đó cáo từ đám sơn tặc và quay người trở lại lều trướng giam giữ mình. Lâm huyện lệnh không thể trong một ngày quyết định có đồng ý tất cả điều kiện của Trương Kim Xưng được, điều này hắn rất rõ. Hắn còn biết rõ rằng, cho dù Huyện lệnh đại nhân có thể kéo dài thêm vài ngày nữa nhưng thành Quán Đào cuối cùng cũng không tránh khỏi bị đám sơn tặc công phá! Cách giải quyết duy nhất hiện giờ là có người giết Trương Kim Xưng trước khi đám tặc binh tiến công lần sau, mà người có cơ hội tiếp cận Trương Kim Xưng để chặt cái đầu hung tàn của y thì chỉ có một mình Trình Danh Chấn.
Lúc đi xuống đầu thành, chàng trai trẻ đã có sự chuẩn bị. Tất cả cố gắng và đấu tranh hai ngày qua chỉ là không cam tâm để nó chết đi vớ vẩn như vậy mà thôi. Giờ hắn đã mất tất cả sự lựa chọn khác, trong dư âm của tuyệt vọng, tâm trạng hắn trái lại trở nên rất bình tĩnh.
Nữ thổ phỉ Đỗ Quyên áy náy đi theo sau Trình Danh Chấn. Việc đồng ý với người khác mà không làm được khiến trong lòng nàng cũng không thoải mái. Nhưng trước mặt rất nhiều người ngoài, nàng không thể khiêu khích quyền uy của Đại đương gia. Như thế không những không cứu được Trình Danh Chấn, trái lại còn khiến lũ rình rập tìm được cơ hội. Dương Công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2485748/quyen-1-chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.