Nhưng lại có người vẫn không cảm thấy được liền hỏi Đỗ Quyên:
- Đỗ đương gia muốn chiêu vời chúng ta gia nhập hay sao? Cũng không phải không được, ngươi phải nói trước xem chúng ta sẽ có lợi gì nào?
- Lợi ích chính là để hai bọn ngươi sống thêm vài ngày nữa!
Biệt danh Ngọc Diện La Sát cũng không phải tự nhiên mà có, khuôn mặt nàng hung tợn nhìn Vương Nhị Mao.
Vương Nhị Mao sợ hãi, lập tức im ngay. Giữa ba người lúc này là không khí yên ắng, không ai nói gì nữa, lặng lẽ cúi đầu đi.
Đi một lát, Đỗ Quyên tới trước một lều trại dựng ngay ngắn:
- Xoẹt!
Tiếng rèm vải của lều trại bị xé ra, nàng chỉ vào bên trong, lớn tiếng ra lệnh:
- Vào đi, không muốn chết thì ngoan ngoãn ở đây, ăn uống thì trực tiếp yêu cầu thủ vệ canh giữ.
Nói rồi nàng không dám đối diện với ánh mắt của Trình Danh Chấn, chỉ giơ tay gọi một đội tuần tra lại, giận dữ căn dặn:
- Quây cái lều này lại, mười hai canh giờ đều phải thay phiên nhau trông coi. Bất cứ ai trong số hai tên đó chạy trốn thì các ngươi hãy rửa sạch cổ chờ chết đi!
Tên tiểu đầu mục chỉ huy gật đầu lia lịa rồi lập tức phân tán các huynh đệ trong đội để quây lều vải kín mít. Ngọc Diện La Sát Đỗ Quyên chống mắt đi dò xét một vòng gần lều trại, sau khi xác nhận đã phòng bị cẩn thận đến một con ruồi cũng không bay qua được thì mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-quoc-cong-tac/2485744/quyen-1-chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.