“Người nào?”
Khi chúng tôi vừa bước vào phạm vi có thể nhìn thấy, Thẩm Tiểu Vũ phản ứng cực nhanh, kéo chốt nạp đạn cho khẩu s.ú.n.g b.ắ.n tỉa 98k, nạp một viên rồi chĩa thẳng nòng s.ú.n.g đen ngòm về phía chúng tôi.
Cả nhóm bên tôi cũng lập tức rút s.ú.n.g ra, hai bên giương s.ú.n.g đối đầu, bầu không khí căng thẳng đến nghẹt thở.
Khi nhìn rõ nhau rồi, Thẩm Tiểu Vũ mới thở phào, nhưng vẫn không hạ súng.
Chúng tôi cũng vậy.
Bởi vì cả hai bên đều từng bị lừa, đều sợ đối phương không phải là người thật. Lão Giang hét lên:
“Cậu thật là Thẩm Tiểu Vũ hả?”
Thẩm Tiểu Vũ đáp lại: “Tôi còn muốn hỏi ông có phải là lão Giang c.h.ế.t tiệt đó không đấy!”
Lão Giang khẽ mỉm cười, hai tay giao nhau, ngón cái chỉ xuống đất, làm một dấu hiệu giang hồ:
“Rồng cuộn hổ phục giữa ngàn mộ núi.”
Thẩm Tiểu Vũ nghe xong liền bật dậy, đáp lại bằng cùng một động tác: “Một dòng thu thủy nằm trong mình Kỳ Lân.”
Đó là ám hiệu đặc biệt của tổ chức Kỳ Lân, thứ mà lũ “Lượng” (quái vật giả dạng người) không thể bắt chước được.
Ám hiệu khớp nhau, hai bên cùng nở nụ cười, rồi đồng loạt hạ súng. Chúng tôi tiến lên đồi cát nơi Thẩm Tiểu Vũ đang ẩn nấp. Lão Giang vừa định hỏi tình hình thì Thẩm Tiểu Vũ đã mở miệng:
“Có nước không?”
Hạ Lan Tuyết lập tức ném sang hai túi nước: “Bắt lấy!”
Cô còn tiện tay ném cho hai người trên đồi một già một trẻ mỗi người một túi.
Thẩm Tiểu Vũ ôm lấy túi nước, ngửa cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-pha-co-mo/4803536/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.