Thằng Béo giả sao chịu nổi sự hù dọa của Lão Giang? Hai chân nó run bần bật, vội vàng thành thật khai ra: “Chúng tôi là một băng trộm mộ, nghe nói trong Trấn Sấm giấu một bảo vật, sở hữu bảo vật ấy là tìm được một ngôi mộ lớn, nên mới nảy lòng tham. Còn dân Trấn Sấm thì họ bị nhốt ở phòng bên cạnh!”
“Trộm mộ?”
Lão Giang lạnh lùng cười, há bàn tay ra lộ ra chiếc bông tai hình bọ cạp mà Đại Hổ nhặt được: “Ta tung hoành trong giới trộm mộ đã ba mươi năm, chưa từng nghe băng trộm nào đeo thứ nữ nhi này trên tai, mày muốn lừa ta sao?”
“Chúng tôi thật sự chỉ là trộm mộ.”
Thằng Béo giả thấy chiếc bông tai thì sắc mặt thay đổi, giọng nói cũng trở nên nhỏ hơn, rồi bỗng vốc lấy một nắm vôi bột ném lên không trung.
May mà tôi với Lão Giang đã có chuẩn bị, ngay lập tức lấy ống tay bịt mắt.
“Chết đi!”
Thằng Béo giả cười ngông cuồng, nắm con d.a.o găm đ.â.m thẳng tới tôi. Vì lớp vôi bột vẫn bay lơ lửng, cả gian phòng như phủ một màn sương trắng, tôi không nhìn rõ được d.a.o găm chĩa vào phần nào của mình, chỉ biết hắn chĩa về phía tôi.
“Lão Giang cứu tôi!” tôi hét.
“Hắn đang c.h.é.m vào bụng ngươi, nghiêng người qua, hắn sẽ chậm lại một giây. Nhân lúc đó đ.á.n.h vào khủy tay hắn, d.a.o găm sẽ rơi, rồi nhặt d.a.o găm lên đ.â.m c.h.ế.t hắn!”
Tiếng Lão Giang vang lên phía sau.
Tôi không kịp suy nghĩ, bản năng làm theo, và chỉ với một chiêu đã đập rơi được d.a.o
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-pha-co-mo/4803423/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.