Để chứng minh lời mình, tôi cởi áo lộ ra tấm lưng rắn chắc.
Trên lưng là hình sáu con hung thú dữ tợn, đặc biệt là con mắt sống động ngay giữa khiến cả căn phòng lặng đi, im đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Trước câu hỏi dồn dập của lão Giang, tôi chìm vào ký ức…
Quê tôi ở một thị trấn kỳ lạ bên ngoài sông Chương, vì nơi ấy mưa quanh năm, sấm sét thường xuyên đ.á.n.h c.h.ế.t trâu bò và cây cối. Người ta gọi nó là Trấn Sấm.
Cả thị trấn chỉ có duy nhất gia tộc chúng tôi sinh sống, từ đời này qua đời khác chẳng ai rõ lý do. Trong ký ức tôi, dòng họ rất ít khi rời khỏi nơi đó, và luôn phải tuân thủ ba quy định kỳ quái:
Mỗi đứa trẻ mới sinh đều phải xăm lên lưng một hình bí ẩn – chính là “Lục thú ẩn vàng”.
Bất kể nam hay nữ, đến tuổi bốn mươi đều phải vào từ đường “dưỡng lão”, từ đó sống cách biệt với thế giới, ngay cả con cái cũng không được gặp.
Không được cưới vợ người ngoài, không được ra ngoài học hành, cũng không được đi làm xa.
Ba điều luật ấy như ba cái xiềng xích, giam chặt gia tộc họ Lý ở Trấn Sấm.
Cũng từng có thanh niên muốn phá luật, rời quê ra ngoài lập nghiệp, nhưng chẳng bao lâu sau tin dữ lần lượt truyền về. Không ai sống quá bốn mươi. Lão tộc trưởng bảo đó là “hình phạt” vì dám chống lại quy củ, chỉ có sấm sét mới có thể che chở người họ Lý qua khỏi “nạn bốn mươi”.
Tôi từ nhỏ mê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-pha-co-mo/4803415/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.