Vương Nguyên hỏi thăm Lăng Bân Vũ xem quanh đây có chỗ nào có thể mượn dùng phòng bếp được không, Lăng Bân Vũ im lặng hồi lâu rồi do dự mở miệng nói, tôi là người ở đây, ngồi tàu điện một chút là về nhà được rồi, nếu như cậu không ngại... có thể dùng phòng bếp nhà tôi cũng được.
"Được! Giờ đi luôn có được không?"
"Hả?" Lăng Bân Vũ không ngờ Vương Nguyên sẽ đồng ý dứt khoát như vậy, càng không ngờ đến cậu muốn đi ngay lập tức, hắn nhớ đến tiết Mao khái chiều nay, cắn răng dậm chân, cúp thôi!
Mao khái: viết tắt của một môn học ở đại học《 Khái quát về tư tưởng Mao Trạch Đông, lý luận Đặng Tiểu Bình và tư tưởng Ba đại biểu quan trọng》
"Được đấy, vừa hay chiều nay tôi không có tiết, đi cùng với cậu được."
Vương Nguyên mang Lăng Bân Vũ theo cùng dạo chợ gần nhà hắn, Lăng Bân Vũ hồi còn nhỏ cũng được dắt tới đây hai lần rồi, cho nên khi hắn thấy Vương Nguyên cười ngọt ngào làm nũng nhờ các bà cô chọn giùm một đoạn sườn lợn ngon một chút, không khỏi cảm thấy kính nể, thủ đoạn thật thành thạo uyên thâm, vừa nhìn đã biết là cao thủ hàng chợ.
"Hầm với gì được nhỉ, ngô? Anh ta thích nấm hương không? Ngó sen thì sao? Phát sốt cần ăn chút đồ thanh đạm, thế thì chọn canh xương hầm ngó sen đi, còn thiếu gừng nữa, mua thêm chút hành, có cần câu kỷ không nhỉ... Cứ mua thêm một ít." Vương Nguyên vừa đi vừa nói, Lăng Bân Vũ nhiều lần muốn chen vào nói cùng cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khai-nguyen-song-huong-xam-luoc/212157/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.