Tiếng mưa bên ngoài rất to. Thời gian cứ thế trôi đi không đểlại bất kỳ dấu vết gì. Long Tiểu Hoa vội vã tìm kiếm. Cuối cùng nàng đã tìmđược thứ mình cần…
Khế ước bán thân của Long Hiểu Ất.
Cuối cùng nàng nhớ đến đến chiếc mẹ nàng đưa cho khi nàngthành thân năm mười một tuổi. Đó là của hồi môn của nàng: một chút ngân lượng,mấy món đồ trang sức quý giá… Mẹ nàng còn dặn rằng,cô nương tốt luôn đem củahồi môn giao cho tướng công giữ. Kết quả, nàng bị Long Hiểu Ất bỏ trước khi giữnó. Nàng lén đem bạc trong số của hồi môn đi mua tiểu thuyết đọc. Không phảihắn không biết chiếc hộp đó là của hồi môn thuộc về hắn nhưng hắn mắt nhắm mắtmở để cho nàng tự xử lý nó. Hắn chưa từng đòi nàng. Tiểu thuyết cũng tốt, đồ ănvặt cũng tốt. Hắn dung túng cho nàng tiêu tán của hồi môn của mình.
Nàng hì hục lôi chiếc hộp đó ra. Khó khăn lắm mới lấy đượcchiếc chìa khóa nhỏ trên cổ mình để cắm vào ổ khóa. Thường ngày nàng làm việcđó rất nhanh nhưng lúc này không hiểu vì sao lại khó khăn như vậy. Đến khi nànglấy được sợi dây đỏ đeo trên cổ mình, mở hộp, đổ tất cả chỗ bạc vụn trong hộpra thì thấy một tờ giấy được gấp vuông vắn dưới đáy hộp.
Nàng mừng vì trí thông minh của mình đã phát huy tác dụng vàolúc quan trọng này, vội cầm mảnh giấy đó lên mở ra xem từ phải sang trái, từtrên xuống dưới.
Cứ mỗi chữ lướt qua, nụ cười trên môi nàng lại như cứng lạimột chút, mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-diem-dai-long-mon/2819410/quyen-1-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.