Sau cơn mưa trời lại sáng. Mười ngày sau khi Long Hiểu Ất rờiđi.
Chuồng ngựa nhà họ Long thiếu mất con ngựa Bôn Tiêu, khôngbiết nó có quay trở lại nữa không. Trên bàn trong đại sảnh nhà họ Long có thêmmột cuốn sách rách nát, không ai dám lật. Long Tiểu Bính ôm sổ sách kêu ca vớiGiả quản gia, chỉ những chỗ sai của Long đại tiểu thư. Tiểu Đinh đứng vừa ngănTiểu Bính xông vào phòng tiểu thư vừa giơ ngón tay ra hiệu cho hắn khẽ thôi.
- Tôi làm gì phải nói khẽ chứ? Nếu không phải trước khi đi,đương gia dặn dò tôi thì tôi cũng không muốn ở lại đây chỉ sổ sách cho tiểu thưđâu. Ai bảo cô ấy đuổi đương gia đi chứ? Cô ấy thật sự nghĩ rằng mình có khảnăng sao? Bao nhiêu sổ sách thế này, cô ấy chẳng hề xem gì cả. Bao nhiêu chuyệnthế kia, cô ấy cũng chẳng quản lý. Trốn trong phòng đọc tiểu thuyết vớ vẩn.Đương gia không có ở đây nên không ai trị nổi cô ấy rồi.
Tiểu Đinh khó xử nhìn Giả quản gia rồi nhìn vào phòng tiểuthư. Hai ngày rồi, tiểu thư không ra khỏi phòng, cứ ở lì trong đó, không khóacửa, vẫn ăn uống như thường. Có điều tiểu thư cứ nằm bò trên giường đọc toàn bộnhững cuốn tiểu thuyết đã mua trước kia.
Vì không cần lo lắng có người bỗng nhiên quay về kiểm tra nêntiểu thư đã lật hòm tiểu thuyết của mình ra. Những cuốn sách rải đầy trêngiường, dưới đất. Cô sợ phòng bừa bãi nên thu dọn thì bị tiểu thư ngăn lại.
Cạch! - Tiếng cửa gỗ mở ra. Ba người đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-diem-dai-long-mon/2819413/quyen-1-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.