Mọi chuyện lộ ra, Trần Thanh Lan và Hàn Duy Thái chẳng còn liên quan gì với nhau nữa, cô chuyên tâm dốc sức vào việc của công ty.
Cô biết thừa chắc chắn Trần Thanh Vi sẽ đổi trắng thay đen cô trước mặt Hàn Duy Thái.
Nhưng mà cô cũng chẳng quan tâm, trước mặt Hàn Duy Thái cô chưa từng có tôn nghiêm.
Giờ anh ghét mình thì sao chứ.
Mấy ngày nay Lâm Vũ Phong điều tra ra người của Trần Hùng và sa thải họ, bắt đầu tuyển những người mới, đào tạo thành người của mình và những nhân viên có năng lực.
Nhờ có Lâm Vũ Phong nên Trần Thanh Lan cũng bớt được rất nhiều chuyện.
Cô biết Lâm Vũ Phong muốn cái gì, mà anh ta cũng có năng lực này.
Trần Thanh Lan không hề keo kiệt mà cho anh ta vị trí phó tổng giám đốc.
Trương Diễm không hiểu mấy công việc này, cô ấy cũng không có học gì nhiều.
Lâm Vũ Phong đề nghị để cô ấy làm lễ tân, cô ấy rất xinh đẹp, chẳng cần trình độ gì, công việc cũng rất nhẹ.
Lúc đó Trần Thanh Lan đã từ chối, cô ấy cũng có phải bán mặt đâu, nói gì mà xinh đẹp thì cho đi làm lễ tân?
Trần Thanh Lan sắp xếp cô ấy làm việc ở phòng tài chính, thứ nhất Trương Diễm là vì cô tín nhiệm, thứ hai đây là một chức vị nghiêm chỉnh.
Mọi thứ đều diễn ra đúng theo trình tự.
Mà thông qua Trương Diễm, Trần Thanh Lan đã hợp tác được với một công ty cung ứng cung cấp vật liệu.
Thời gian hẹn là vào buổi tối, Trần Thanh Lan và Lâm Vũ Phong đi luôn từ công ty.
Trần Thanh Lan mậc một bộ âu phục màu đen, bên trong mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng, mái tóc xoăn được búi cao lên, trông rất gọn gàng chỉnh tề.
Lâm Vũ Phong đi theo cô vào phòng.
Ông chủ của công ty cung ứng Hồng Thị là Hồng Trạch Phúc, Trần Thanh Lan nở một nụ cười đi tới ngồi xuống đối diện với ông ta.
"Cô chính là tổng giám đốc mới nhậm chức của An Khang?" Hồng Trạch Phúc nhìn Trần Thanh Lan nói.
Chuyện cô ép Trần Hùng phải thoái lui đã truyền ra ngoài từ lâu, ông ta biết cũng chẳng có gì lạ.
Vâng, sau này còn phải nhờ tổng giám đốc Phúc chiếu cố hơn nữa, "Trần Thanh Lan đứng dậy vươn tay ra với Hồng Trạch Phúc, Hồng Trạch Phúc không đưa tay ra mà chỉ cười cuời.
Trần Thanh Lan cũng không xấu hổ, tự nhiên rút tay về.
Trần Thanh Lan biết có thể bây giờ ông ta vẫn chưa tin tưởng thực lực của cô, cô lấy những văn kiện đã được chuẩn bị ra đặt trước mặt ông ta: "Trước tiên tổng giám đốc Phúc hãy xem mấy văn kiện này đi, dự án này đã làm được một nửa rồi, bây giờ ông hợp tác với chúng tôi sẽ không lo, thiết kế của dự án ông cũng thấy đấy, có thực hiện được hay không thì tôi nghĩ trong lòng ông cũng rõ ràng."
Hồng Trạch Phúc xem xong thì đóng tập văn kiện lại và đặt trên bàn, nhìn Trần Thanh Lan: "Nhìn cũng được đó, nhưng nghe nói tập đoàn Vạn Thịnh không chào đón An Khang."
"Đó là trước kia, tập đoàn Vạn Thịnh không hài lòng với tổng giám đốc truớc nên sẽ chẳng liên quan gì tới chúng tôi." Trần Thanh Lan vẫn mỉm cười, giải thích nói.
"Uống rượu trước đi." Hồng Trạch Phúc nâng chén rượu lên, đương nhiên là Trần Thanh Lan phải uống với ông ta, giơ chén lên: "Uống trước rồi nói."
Nói xong Trần Thanh Lan ngửa đầu uống cạn chén rồi giơ cái chén không cho Hồng Trạch Phúc nhìn, sau đó đặt lên mặt bàn.
"Nếu hợp tác thì phải xem thành ý của cô Thanh Lan đây rồi." Hồng Trạch Phúc không uống ly rượu của mình, mà quan sát kỹ Trần Thanh Lan, một người phụ nữ mà có thể tiếp nhận được An Khang thì chắc chắn là có người chống lưng, hoặc là có năng lực thật sự, dù sao thì An Khang cũng không phải công ty nhỏ, sao nói sụp đổ là sụp đổ được chứ.
Hồng Trạch Phúc nhìn bản thiết kế dự án, hơi động tâm, tính khả thi rất cao, dự án được làm rất tỉ mỉ, các vấn đề đều được dự tính, mà lại còn là công trình đang tiến hành rồi, bây giờ ông ta mà chen vào thì đúng là được hời.
Ông ta kinh doanh lâu như vậy rồi nên đương nhiên biết kể cả có muốn hợp tác thì cũng không nên thể hiện ra ngoài được, nếu không thi sẽ thất bại.
"Tổng giám đốc Phúc cảm thấy thế nào, thì mới xem là tôi có thành ý?" Trần Thanh Lan vẫn duy trì nụ cười thân thiện.
Hồng Trạch Phúc cười nhìn thoáng qua bình rượu trước mặt Trần Thanh Lan, khi nói chuyện làm ăn rượu là thứ không thể thiếu, ông ta trái lại là muốn nhìn thử xem Trần Thanh Lan có thể làm ra được cái dạng gì: "Cô Trần, nếu như cô cho tôi mặt mũi thì hãy uống bình rượu trước mặt của cô đi, nếu như cô có đủ thành ý, chúng ta sẽ nói tiếp."
Đôi mắt Lâm Vũ Phong rũ xuống nhìn thoáng qua bình rượu trước mặt Trần Thanh Lan, lông mày anh ta nhíu lại, nói với Hồng Trạch Phúc: "Hay là để tôi uống thay có được không? Kêu một người phụ nữ uống rượu thì không quá hợp lý, dù sao chúng ta đều là đàn ông."
Hồng Trạch Phúc lập tức xị mặt xuống, không vui nhìn thoáng qua Lâm Vũ Phong.
Trần Thanh Lan kéo Lâm Vũ Phong, ngẩng đầu nhìn anh ta một cái, lắc đầu, cô biết nếu muốn bàn bạc thành công, thì chắc chắn phải uống rượu.
Cô cười với Hồng Trạch Phúc rồi nói: "Tổng giám đốc Phúc chớ để ý. Hôm nay rượu này tôi uống."
Lâm Vũ Phong biết nếu uống rượu này rồi, Trần Thanh Lan không thể không say, tìm cái cớ, đi ra khỏi phòng để mua thuốc giải rượu, trước khi đi ra ngoài anh ta luôn phải để mắt đến cô.
Mặc dù Hồng Trạch Phúc không có ý kiến gì đối với Trần Thanh Lan, thế nhưng dù sao ông ta cũng là đàn ông, cùng một phòng với một người phụ nữ, là không an toàn, lúc đi ra, anh ta còn cố ý để lại khe hở rất rộng ở cửa phòng.
Hàn Duy Thái cũng trùng hợp tới nơi này bàn chuyện, bên người ngoại trừ Nghiêm Cẩn ra thì còn có mấy cái người nước ngoài đi theo, lúc đi ngang qua cửa ra vào căn phòng, lơ đãng liếc, đã nhìn thấy bóng dáng quen thuộc kia, bước chân Hàn Duy Thái chợt dừng lại.
Trong gian phòng Trần Thanh Lan vươn tay cầm bình rượu kia, cô không đổ vào ly, mà là uống cả bình, cảm giác nóng rát, từ khoang miệng lan tràn đến yết hầu, một đường xuống, khiến trong bụng cô như là có lửa đang đốt, lông mày nhíu chặt vào nhau, nhưng cô vẫn kiên trì uống hết.
Một bình rượu vào trong bụng, đầu óc Trần Thanh Lan đã chóng mặt, nhưng vẫn cố chống đỡ, buông bình rượu ra, cười với Hồng Trạch Phúc: "Không biết Tổng giám đốc Phúc, cảm thấy thành ý của tôi đã đủ chưa?"
"Thật không ngờ cô Trần sảng khoái như vậy, mong rằng trong lúc làm việc cô Trần cũng có thể sảng khoái như thế." Hồng Trạch Phúc đúng là đã bị hành động của Trần Thanh Lan làm cho chấn động, một người phụ nữ không nói nhảm quá nhiều, vừa đi vào là nói thẳng vấn đề, rượu cũng nói uống là lập tức uống, đủ quyết đoán gọn gàng.
"Ngài Hàn biết người phụ nữ bên trong?" Thấy Hàn Duy Thái không đi, còn nhìn người phụ nữ bên trong phòng, nên lên tiếng hỏi.
"Không biết." Tiếng nói còn chưa ra khỏi miệng, Hàn Duy Thái đã bước chân rời đi, coi như chứng minh lời của mình, rằng anh không biết Trần Thanh Lan.
Mà bên trong phòng, Trần Thanh Lan và Hồng Trạch Phúc vẫn đang nói chuyện việc hợp tác.
"Chuyện khác tôi không dám cam đoan, hiện tại nói cái gì đều là ăn không nói có, chỉ cần Tổng giám đốc Phúc cho cơ hội, thành quả mới có thể nói rõ mọi thứ." Trần Thanh Lan cam đoan nói, cô thật sự phải nắm được hợp đồng hợp tác này.
Cô đã say nên khi nhìn vào Hồng Trạch Phúc, thì thấy có chút hoảng hốt, tựa như có hai bóng người, đan lẫn vào nhau.
Hồng Trạch Phúc cười, cảm thấy quả thật Trần Thanh Lan có chút bản lĩnh, rượu nhiều như vậy mà cũng uống hết nữa, và còn có thể duy trì ý nghĩ thanh tịnh, có thể thấy được ý chí rất kiên định.
"Vậy tôi đây sẽ cho cô Trần một cơ hội, chỉ là mong cô đừng để cho tôi thất vọng." Hồng Trạch Phúc cảm thấy cũng đến lúc rồi, lần hợp tác này, ông thật sự là cảm thấy có khả thi.
"Cảm ơn Tổng giám đốc Phúc đã cho cơ hội." Trần Thanh Lan đưa hợp đồng đã chuẩn bị cho Hồng Trạch Phúc ký.
Hồng Trạch Phúc cười mở hợp đồng ra, nhìn xuống, không cảm thấy có gì không ổn, bèn ký vào, sau đó đặt bút xuống nhìn về phía Trần Thanh Lan: "Tôi thấy cô Trần say rồi, cần tôi chở cô về không?"
Hồng Trạch Phúc thật sự không có ý gì khác với Trần Thanh Lan, trong nhà ông ta có vợ hiền, ở bên ngoài ông ta gặp được dịp thì chơi, nhưng mà tuyệt đối sẽ không xằng bậy, ông ta đã từng nếm qua đau khổ rồi.
Hồi vừa mới bắt đầu công tác ở một công ty cung ứng với chức vị thấp tiền lương ít, nên chỉ có thể cố gắng tiết kiệm chi tiêu một nhà, người vợ của ông ta không rời ông nửa bước, sanh con dưỡng cái cho ông ta, còn đi làm bảo mẫu cho người khác để giúp đỡ chi phí trong nhà.
Sau này ông ta chạy nghiệp vụ, tiếp sau đó ông ta chạy ra chỗ đầu mối thăm dò các loại con đường cung ứng thương nghiệp, dần dần mở công ty của mình, trải qua kinh doanh nhiều năm, càng ngày càng có tiền.
Thế nhưng là ông ta luôn nghĩ chỉ có vợ mình là tốt nhất.
Lúc ông ta hèn mọn nhất không có bao nhiêu người vẫn luôn làm bạn cùng ông ta, còn đối xử với ông ta không rời nửa bước. Đúng vậy, có lẽ vợ của ông ta không có dáng người quyến rũ, da thịt tinh tế trơn nhẵn, nhưng bà ấy lại dành cả thanh xuân tươi đẹp, hiến dâng cho ông ta.
Đương nhiên khi ông ta ở bên ngoài cũng sẽ được yêu thương nhung nhớ đấy, ông biết rõ chứ, những người phụ nữ nhẹ nhàng dung mạo xinh đẹp khi xưa, vì sao vừa ý mình, nếu như mình không có tiền, các cô ấy sẽ bằng lòng đi cùng ông ta sao?
Men say Trần Thanh Lan càng ngày càng ngấm, lắc đầu, khóe miệng nhếch lên cười với Hồng Trạch Phúc: "Cảm ơn Tổng giám đốc Phúc, chờ một lát nữa phó tổng giám đốc Phong, sẽ quay lại đón tôi."
Hồng Trạch Phúc đứng dậy, cũng không ép buộc cô nữa, vươn tay về phía cô: "Hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ."
Trần Thanh Lan lảo đảo đứng lên, cầm chặt tay Hồng Trạch Phúc, nói một câu: "Hợp tác vui vẻ."
Ký hợp đồng xong, Hồng Trạch Phúc rời đi trước, Trần Thanh Lan nằm ở trên mặt bàn, muốn nôn, trong dạ dày cứ cồn cào cuồn cuộn, rất khó chịu.
Lâm Vũ Phong đi ra ngoài mua thuốc, thế nhưng là chung quanh đây không có tiệm thuốc nên chạy xa một chút.
Trần Thanh Lan đợi một hồi không đợi được người đến, rời khỏi phòng, đi ra bên ngoài hít thở không khí, gió lạnh thổi khiến cô cảm thấy dễ chịu đi một tí, không còn ngột ngạt như trong phòng.
Hàn Duy Thái bàn chuyện trong phòng, nhưng không có chút hào hứng nào, trong đầu cứ mãu hiện lên hình ảnh Trần Thanh Lan ở trong căn phòng và uống rượu, vuốt mi tâm của mình, anh không thể không bực bội.
Loại tâm trạng thất thường mất kiểm soát này khiến cho anh rất không thích.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]