Anh có hiểu nỗi đau của cô không?
Cho dù anh nói gì hay làm nhục cơ thể, cô đều có thể nhẫn nhịn được, nhưng cô không thể nhịn được khi anh nhắc đến con của cô?
Anh dựa vào cái gì, có tư cách gì?
Cơ thể cô run lên, đôi mắt gắt gao nhìn Hàn Duy Thái, nếu như bây giờ có một con dao chắc chắn cô sẽ không do dự mà cắm vào ngực anh.
"Sao lại nhìn tôi như vậy? Tôi nói sai rồi à, em và Quý Phong đã tạo ra đứa con hoang đó ở trong tù đúng không?"
Tuy là hỏi nhưng lại dùng giọng điệu khẳng định, quan hệ giữa cô và Quý Phong thân thiết, nên lúc Nghiêm Cẩn nói cô mang thai ở
trong tù, người đầu tiên anh nghĩ tới là Quý Phong.
Anh nhớ cô đã từng cầu xin cho Quý Phong với anh không chỉ một lần.
Quan hệ này đúng là không tầm thường.
"Chát!"
Trần Thanh Lan đột nhiên giáng cho Hàn Duy Thái một cái tát khiến anh không kịp phòng bị, nước mắt dâng lên trong hốc mắt của cô, lạnh
lùng khẽ gào: "Thằng bé không phải là con hoang, xin anh nói chuyện sạch sẽ một chút!"
Một lúc lâu Hàn Duy Thái cũng chưa hoàn hồn lại được.
Sống đến bây giờ anh chưa bao giờ bị tát.
Vậy mà người phụ nữ này dám tát anh?
"Em chán sống rồi à?" Tơ máu đỏ hằn lên trong mắt của Hàn Duy Thái.
Anh bóp chặt cổ mảnh khảnh của Trần Thanh Lan: "Có tin giờ tôi bóp em chết luôn không?"
Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/2468842/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.